Chương 36

“Từ bên ngoài nhìn không thấy bên trong.” Louis giương mắt nhìn Tạ Chu trong kính chiếu hậu, cậu bé nọ ngồi cực kỳ ngay ngắn, lưng thẳng tắp, tư thế đoan chính, bàn tay đặt ở trên gối đầu, giờ phút này chỉ cần nhìn kỹ là có thể phát hiện được ngón tay của Tạ Chu đang bất an mà nhéo vải quần ở đầu gối.
Louis thong thả ung dung chờ Tạ Chu trả lời, không ngoài dự đoán, hắn nghe thấy tiếng ngón tay Tạ Chu kéo phéc-mơ-tuya quần, đáp một tiếng: “Ưʍ.” Tạ Chu đáp vừa nhẹ vừa nhanh, nếu không cẩn thận lắng nghe thì rất dễ dàng bỏ lỡ, hẳn là xấu hổ đến cùng cực rồi.
“Cởi hết quần ra, hướng về kính chiếu hậu, để tôi thấy rõ tiểu huyệt trông như thế nào.” Louis nhìn động tác chậm rì rì của Tạ Chu, mở miệng ác ý chỉ đạo. Quả nhiên Tạ Chu nghe thấy lời Louis nói, dù rằng cảm thấy xấu hổ nhưng vẫn ngoan ngoãn cởi hẳn quần ra, gập đôi chân trắng nõn lại, dựa lưng vào ghế, hai chân tách ra hai bên đổ lộ hoa huyệt sạch sẽ ở giữa.
Louis lặng lẽ quan sát cảnh tượng da^ʍ mỹ trong kính chiếu hậu, giọng điệu vững vàng bình tĩnh mà tiếp tục ra lệnh: “Vạch thịt huyệt ra, nhét vòng cổ vào đi.”
Tạ Chu cúi đầu không dám nhìn vào gương chiếu hậu, ngón tay thon dài duỗi đến chô miệng huyệt, “Chậc…” một tiếng tách huyệt thịt đang khép chặt ra, sau đó duỗi tay lấy chiếc vòng cổ đặt ở bên cạnh, bắt đầu nhét viên đá quý to nhất vào bên trong huyệt. Món trang sức lạnh như băng chợt tiến vào trong tiểu huyệt ấm áp, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức khiến cho mị thịt điên cuồng mυ”ŧ cắn, Tạ Chu lắc đầu, không nhịn được mà thấp giọng rêи ɾỉ: “Ưm… ư…”
Louis vừa nâng mắt lên đã nhìn thấy ngay hình ảnh dâʍ đãиɠ trong kính chiếu hậu, yết hầu khô khốc, sau đó lại ra lệnh: “Tiếp tục.”
Tạ Chu không dám dừng lại, lại duỗi tay xuống nhét thêm một đoạn dây đeo kim loại vào, nón tay non mịn bị huyệt thịt non mềm nuốt vào một nửa, một nửa lộ ở bên ngoài huyệt, huyệt non đã có cảm giác òm ọp òm ọp ăn ngón tay, sợi dây đeo lấp lánh rũ xuống ở bên ngoài cơ thể, bị kẹp ở chính giữa thịt huyệt đầy đặn.
Huyệt bắt đầu tràn lan dâʍ ŧᏂủy̠, tí tách treo trên thịt huyệt đỏ tươi chín rục, bôi trên sợi dây đeo sáng lấp lánh. Nhìn từ kính chiếu hậu, ánh nước lóng lánh ướŧ áŧ dừng lại ở trên nhục huyệt non mềm, sợi dây đeo kim loại hợp với cơ thể trắng nõn, giống như một sợi dây xích chó quý giá.
Khu vực lướt nhanh qua ở ngoài cửa sổ của chiếc xe đang chạy như bay đều là những khu thương nghiệp xa hoa trụy lạc, lúc ngừng đèn đỏ ở ngã tư kế tiếp, những người đi đường đi ngang qua chiếc xe mà họ đang ngồi, Tạ Chu biết rõ bọn họ không nhìn thấy được tình hình bên trong xe nhưng cơ thể vẫn không tự chủ được mà run rẩy, bắp đùi trắng nõn không ức chế được mà run lên nhè nhẹ.
“Louis…” Cơ thể mẫn cảm kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tạ Chu, thúc đẩy cậu hoảng loạn gọi tên Louis, muốn tìm kiếm một chỗ dựa.
Louis lặng lẽ không lên tiếng mà nuốt nước bọt, hầu kết cấp tốc trượt lên trượt xuống trong cổ họng, ngón tay thon dài siết chặt tay lái, ánh mắt không hề rời khỏi cảnh tượng dâʍ đãиɠ trong kính chiếu hậu dù chỉ là một giây.
Sợi dây đẹo kim loại rũ ở bên ngoài miệng huyệt non mềm, dâʍ ŧᏂủy̠ dính nhớp treo đầy trên âm phụ đầy đặn, ánh đèn ngoài cửa sổ xe chiếu vào càng khiến cho nó óng ánh quyến rũ hơn. Thân dưới của Tạ Chu lẳиɠ ɭơ giạng rộng ra nhưng khuôn mặt của cậu lại toàn là biểu cảm thẹn thùng, sự đối lập giữa trên và dưới càng khiến cho cậu thêm phần mê người.
“Trong xe toàn là hương vị dâʍ đãиɠ của em, huyệt chảy nước nhiều thế, có phải muốn bị cᏂị©Ꮒ không?” Sắc mặt Louis bình tĩnh nhưng miệng lại không hề nghĩ ngợi mà phun ra những lời nhục nhã.
Tạ Chu nghe thế, không tự chủ được mà mềm nhũn người, cái huyệt không nghe lời càng hưng phấn hơn, chợt co chặt lại, bắt đầu nuốt sợi dây đeo lạnh lẽo gập ghềnh đó vào trong. Mị thịt non mềm bị kim loại cứng rắn đâm vào, nó càng nhiệt tình mà bao vây lấy sợi dây đeo đó hơn, khiến cho kɧoáı ©ảʍ từ trong huyệt ùn ùn kéo đến không dứt nhưng lại không có cách nào có thể lêи đỉиɦ được. Đồng thời tiếng dòng người ầm ĩ ở ngoài cửa sổ cũng truyền vào trong màng nhĩ cậu.

Bình luận

Để lại bình luận