Chương 36

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 36

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“A! Đừng! Ưm…” Mộc Trạch Tê mới bị phá thân, vừa thích ứng với động tác rút ra đâm vào nhẹ nhàng của Nghiêm Kỷ, bây giờ sao chịu được anh thế này.
Nghiêm Kỷ nâng gương mặt cô lên, thẳng thừng nói: “Không thích cũng phải chịu.” Sau đó anh thẳng lưng, vì trừng phạt Mộc Trạch Tê, cũng vì đã nhẫn nại hồi lâu, anh bắt đầu đong đưa eo đâm mạnh vào.
Côn thịt cương cứng đến mức đau đớn đã lâu không đâm vào thật sâu, lúc này vừa nhanh vừa vội đụng vào chỗ sâu nhất. Quy đầu to lớn hình ô chọc mở mị thịt, nặng nề đâm vào rút ra, vội vàng ma sát làm cho huyệt nhỏ co rút run rẩy trào nước.
Khoái cảm sôi sục mà mãnh liệt từ chỗ hai người kết hợp ma sát lan tràn ra.
“Ưm… kỳ lạ quá kỳ lạ quá! Ưm… tớ muốn đi tiểu!” Mộc Trạch Tê hét lên, Nghiêm Kỷ biết cô sắp cao trào nên tăng nhanh tốc độ đâm rút.
Đôi mắt Mộc Trạch Tê đẫm lệ, trong đầu vô cùng trống rỗng. Tay cô nắm chặt chăn, cong người, một lượng lớn mật dịch phun ra.
Trong huyệt cao trào co rút siết chặt côn thịt, côn thịt bị siết lại khiến anh rên lên một tiếng như sắp bắn ra. Cơ bắp anh căng cứng, tế bào toàn thân đều vui sướng.
Anh nâng gương mặt đỏ hồng mê ly của Mộc Trạch Tê lên, hôn lên môi cô. Cuối cùng, sau hơn mấy chục lần mạnh mẽ đâm vào rút ra, anh không nhịn được bắn tinh.
Lúc tinh dịch nóng hổi bắn vào tử cung, Mộc Trạch Tê mới biết Nghiêm Kỷ lại xuất tinh vào trong. Cô đẩy Nghiêm Kỷ ra, cầu khẩn: “Đừng! Đừng cho vào trong, đừng!”
Nghiêm Kỷ hôn lên môi lưỡi cô, phần eo run lên, vừa bắn vừa đẩy vào trong chỗ sâu, rót không thừa một giọt tinh dịch nào vào tử cung của Mộc Trạch Tê.
“Ưm… a…” Mộc Trạch Tê bị tinh dịch nóng hổi sền sệt bắn cho cao trào lần nữa.
Dư vị cao trào còn quẩn quanh hai người, thật lâu vẫn chưa bình tĩnh lại. Nghiêm Kỷ thở dốc, rút côn thịt ra khỏi huyệt nhỏ.
Thân thể Mộc Trạch Tê run rẩy, tóc mai lộn xộn, mê ly mở miệng thở gấp. Theo côn thịt rút ra, tinh dịch từ huyệt nhỏ chảy ra hòa lẫn vài sợi tơ máu.
Hai tay Nghiêm Kỷ xoa bóp bờ mông tròn ưỡn lên ngạo nghễ của Mộc Trạch Tê, lại xoa dịu bên ngoài huyệt nhỏ mới bị cắm vào, ngón cái đẩy âm môi ra chọc côn thịt vào lần nữa.
Mộc Trạch Tê còn đang vùi vào chăn nức nở, cô hoảng sợ ngẩng đầu lên, uốn éo mông muốn bò về phía trước: “Huhu… không phải kết thúc rồi sao?”
Nghiêm Kỷ đè eo cô xuống, côn thịt gạt mở nếp gấp mị thịt chui vào chỗ sâu lần nữa, sau đó lại bắt đầu đong đưa mãnh liệt.
Lần thứ nhất anh chỉ làm hai mươi phút, đương nhiên cảm thấy không vừa lòng, thanh niên vừa trải nghiệm chuyện này sao có thể ngừng lại được. Anh vừa rút ra đâm vào vừa thỏa mãn thở dốc: “Ai nói kết thúc rồi, tớ vẫn chưa bắn đủ đâu.”
“Ừm… ưm… a không…” Mộc Trạch Tê níu lấy chăn, miệng rên rỉ yêu kiều.
Đến khi Nghiêm Kỷ đâm mạnh vào trong, huyệt thịt ướt sũng đầy đặn quấn chặt lấy côn thịt, lúc rút ra còn siết chặt kéo ra thịt huyệt non mềm.
“Bây giờ dễ chịu hơn khi nãy chưa?” Nghiêm Kỷ đè eo Mộc Trạch Tê vỗ nhẹ vào huyệt nhỏ, thở dốc: “Huyệt nhỏ quấn chặt tôi không thả giống như đang nói không đủ không đủ, côn thịt vẫn chưa cắm đủ.”
Thoải mái, rất thoải mái…
Mộc Trạch Tê bị cắm, ánh mắt hơi tan rã, bị Nghiêm Kỷ đưa vào cơn sóng tình ái…
Cũng bước vào địa Ngục ác ma của Nghiêm Kỷ.

Vận động trên giường còn đang tiếp diễn.
“A… a… ưm… a…” Mộc Trạch Tê chỉ có thể phát ra vài tiếng a ưm từ mũi, cao trào vô số lần khiến đầu óc cô như lơ lửng trên mây, đã không còn biết trời đất là gì.
Mà thiếu niên trên người còn đang cày cấy không biết mệt mỏi, côn thịt va chạm trong cơ thể càng lúc càng cứng, mỗi lần đều chạm đến chỗ sâu bên trong.
Nơi kết hợp của hai người sớm đã lầy lội không thể tả, dịch cơ thể lẫn lộn với nhau. Thân thể Mộc Trạch Tê càng làm càng mềm, giống như một vũng nước không thể nắm giữ được.
Nghiêm Kỷ thở hổn hển lật mặt Mộc Trạch Tê lại, bóp chặt vòng eo thon mềm mại kia, vừa ngậm mút núm vú vừa xoa bóp, vừa va chạm liên tục.
Nệm cao su mềm mại chắc chắn cũng không ngăn nổi âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt mập mờ. Trái tim Mộc Trạch Tê run lên, chỉ nghe thôi cũng sợ hãi, không biết rốt cuộc Nghiêm Kỷ là dùng bao nhiêu sức lực.
Nghiêm Kỷ mới vừa khai trai, chỉ biết tham lam thọc vào rút ra trong huyệt nhỏ. Mà côn thịt kia vừa to vừa cứng, rút ra đút vào cũng không hề có kỹ thuật, chỉ biết miệt mài va chạm lung tung.
Mộc Trạch Tê khổ không nói nên lời, bị căng đến nỗi vừa đau xót vừa tê dại đến muốn bay lên trời.
“Không! A… dừng lại… đừng đâm vào nữa…” Mộc Trạch Tê không nhịn được mà rên rỉ kêu lên, dùng sức lực còn lại vươn tay túm chặt áo sơ mi nhăn nhúm của Nghiêm Kỷ cầu xin.
Cô cảm giác bản thân sắp rã ra thành từng mảnh, không còn một chút sức lực nào.
Nghe lời cầu xin phát ra từ đôi môi hồng ướt át, Nghiêm Kỷ lập tức dỗ cô, giọng nói khàn khàn xen lẫn tình dục: “Lần cuối, sẽ nhanh thôi. Ngoan nào, mở chân ra thêm chút nữa.”
Vốn dĩ Mộc Trạch Tê không còn sức mà khóc, nghe vậy nước mắt lập tức chảy xuống ròng ròng: “Hu hu…” Vừa rồi anh cũng nói như vậy mà.
Nghiêm Kỷ nhìn Mộc Trạch Tê run rẩy chảy nước mắt, hốc mắt và chóp mũi đỏ rực lên, nước mắt chảy xuống khiến tóc cô ướt nhẹp dính trên khuôn mặt nhỏ, trông rất đáng thương.
Anh không nhịn được cúi người hôn lên môi cô, mút lấy lưỡi cô, dưới eo càng lay động hung ác hơn.
Mộc Trạch Tê bị va chạm như bèo trôi trên sông trong trận mưa lớn, bị hạt mưa đánh cho trôi nổi không chỗ dựa vào, chỉ có thể túm chặt áo sơ mi nhăn nhúm của Nghiêm Kỷ.
Ngoài mùi vị dâm dục ra, Mộc Trạch Tê còn ngửi được rõ ràng trên giường đầy mùi xà phòng tươi mát dễ chịu cùng với hơi thở của người đang đè trên người mình. Toàn bộ đều là mùi vị của Nghiêm Kỷ bao trùm Mộc Trạch Tê…

Bình luận (0)

Để lại bình luận