Chương 36

Hai người vui vẻ nắm tay nhau về nhà, Tô Nam đưa Miêu Tĩnh về nhà rồi sau đó tự mình về nhà.

Kỳ nghỉ hè rất nhanh đã đến, đối với học sinh bây giờ cũng không có quá nhiều tiền để vui chơi, chỉ còn lại một năm để thi đại học, bọn họ phải tập trung hết sức thi đỗ một đại học tốt, có lẽ đây là lối thoát duy nhất cho tất cả học sinh trong thôn.

Miêu Tĩnh và Tô Nam đang trong tình yêu mãnh liệt cũng không học tập nghiêm túc như vậy, dù sao hai người bọn họ đều học rất tốt, giáo viên chủ nhiệm mới từ thành phố tới cũng nói thành tích của bọn họ muốn thi đậu nguyện vọng thứ nhất hoàn toàn không thành vấn đề nhưng cũng không thể thả lỏng.

“Bảo bối … hôm nay chúng ta đi lên núi vẽ tranh đi?” Tô Nam ngồi đối diện Miêu Tĩnh, bọn họ đang cùng nhau ăn cơm ở nhà họ Nam.

Cha mẹ hai bên đều biết chuyện bọn họ ở cùng một chỗ cũng không phản đối quá nhiều, bà Nam chỉ yêu cầu cháu trai đối đãi với người ta thật tốt, Ba Thạch thì yêu cầu duy trì thành tích học tập, còn không thể mang thai!

Vì vậy, ông Thạch chủ động lên mạng mua một đống hộp bao cao su, một nửa là loại siêu mỏng, nửa còn lại là xoắn ốc, hạt, có mùi, phát sáng… Chờ đã, có thể nói là phụ huynh vô cùng cởi mở.

Còn nhớ ngày hàng được giao đến, ba Thạch ôm cả rương đi gõ cửa phòng Miêu Tĩnh, đợi cô mở cửa là ông ấy đi vào đặt toàn bộ hộp xuống, nhẹ nhàng nói với đứa con gái duy nhất của mình: “Con gái ngoan, ba không phản đối việc con có bạn trai nhưng con cũng biết tuổi của hai đứa còn nhỏ chắc chắn không nhịn được xúc động, con phải bảo vệ mình thật tốt, ngàn vạn lần đừng để bắn vào trong, ba cũng biết bắn vào rất thoải mái nhưng các con còn nhỏ, mang thai sinh con sẽ làm chậm trễ tương lai giống như mẹ con vậy! Cho nên, những cái hộp này đều cho con để con tự mình lựa chọn mỗi một lần hẹn hò muốn mang theo loại nào ra ngoài, ngàn vạn lần phải đeo bao cao su, nhớ chưa?”

Miêu Tĩnh nhìn ba, nói không cảm động là giả, cô giang hai tay ôm ông ấy: “Ba, cảm ơn ba ủng hộ con như vậy.”

“Ai… Năm đó… Ba hại mẹ con khiến bà ấy từ bỏ tiền đồ để kết hôn sinh con, ba nhìn bà ấy mấy năm nay đau khổ như vậy cũng rất hối hận! Cho nên ba thật lòng hy vọng con đừng sớm có con!” Ba Thạch ôm con gái sờ đầu cô nói.

Tô Nam cùng Miêu Tĩnh ăn xong bữa trưa thì mang theo dụng cụ vẽ đi lên núi, đối với đứa nhỏ như Tô Nam lớn lên ở thôn núi như vậy thì núi hoàn toàn rất quen thuộc!

Bình luận

Để lại bình luận