Chương 36

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 36

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Sự Trừng Phạt Trong Phòng Dụng Cụ
Văn Sâm lôi Ngôn Hi đi xềnh xệch qua hành lang dài, mặc kệ những ánh mắt tò mò của sinh viên đi lại. Cơn giận dữ bùng nổ khiến bước chân cậu nhanh và mạnh, Ngôn Hi phải vừa đi vừa chạy mới theo kịp, cổ tay bị nắm đau điếng.
“Văn Sâm… buông tôi ra… đau quá…” Cô nức nở van xin.
Cậu không trả lời, đẩy mạnh cánh cửa phòng chứa dụng cụ thể dục ở góc sân vận động, ném cô vào trong rồi đóng sầm cửa lại. Không gian tối tăm, nồng nặc mùi cao su, mồ hôi và bụi bặm bao trùm lấy hai người.
“Đau? Chị cũng biết đau sao?” Văn Sâm ép cô vào cánh cửa gỗ, hai tay khóa chặt vai cô, ánh mắt rực lửa như muốn thiêu đốt cô thành tro bụi. “Vậy lúc chị nói dối em, lúc chị cười nói với gã đàn ông khác, chị có nghĩ tim em cũng biết đau không?”
“Tôi không có… đó là mẹ tôi bắt ép…” Ngôn Hi cố gắng giải thích, nước mắt lưng tròng.
“Lại là mẹ chị! Chị bao nhiêu tuổi rồi? Là trẻ con lên ba hay sao mà mẹ bảo gì nghe nấy? Hay là bản thân chị cũng muốn đi tìm mối ngon hơn, chán thằng nhóc con này rồi?”
Văn Sâm gầm lên, sự ghen tuông làm lu mờ lý trí. Cậu thô bạo xé rách chiếc áo khoác mỏng manh của cô, rồi không chút thương tiếc kéo tụt chiếc quần jean vốn đã bị mở khóa xuống tận mắt cá chân.
“A! Đừng mà…” Ngôn Hi hoảng sợ giãy giụa, nhưng sức lực của cô sao chống lại được một vận động viên đang trong cơn thịnh nộ.
Chiếc quần lót ren mỏng manh bị xé toạc, vứt sang một bên. Cặp mông trắng ngần, tròn trịa hiện ra trong ánh sáng lờ mờ, run rẩy vì sợ hãi và cái lạnh.
“Nhìn xem, ướt nhẹp cả rồi!” Văn Sâm sờ vào giữa hai chân cô, giơ những ngón tay dính đầy dịch thủy trong suốt lên trước mặt cô, cười khẩy. “Vừa nãy ở nhà ăn, nhìn gã đó mà chị cũng hứng tình được sao? Dâm đãng!”
“Không phải… là do cậu… do cậu sờ tôi…” Ngôn Hi khóc nấc lên, cảm thấy nhục nhã ê chề.
“Do em? Được, vậy để em xem cái miệng nhỏ này của chị rốt cuộc đói khát đến mức nào!”
Dứt lời, Văn Sâm xoay người cô lại, ép mặt cô vào cánh cửa gỗ lạnh lẽo. Một tay cậu giữ chặt eo cô, tay kia không chút báo trước đâm mạnh hai ngón tay vào trong tiểu huyệt.
“A áaaa!” Ngôn Hi hét lên đau đớn, cả người co rút lại.
Sự xâm nhập thô bạo, không có màn dạo đầu dịu dàng khiến cô cảm thấy như bị xé rạc. Những ngón tay của cậu ra vào liên tục, mỗi lúc một nhanh, mỗi lúc một sâu, khuấy đảo bên trong vách thịt nhạy cảm.
“Thả lỏng ra! Chị kẹp chặt thế định làm gãy tay em à?” Văn Sâm vỗ mạnh vào mông cô một cái “bốp” giòn giã.
“Đau… Văn Sâm… xin cậu… dừng lại… huhu…”
“Dừng lại? Mơ đi! Hôm nay em phải dạy cho chị một bài học nhớ đời. Để chị biết cái mông này, cái huyệt này là của ai! Để chị không bao giờ dám tơ tưởng đến thằng đàn ông nào khác nữa!”
Cậu di chuyển ngón tay điêu luyện, tìm đến điểm G nhạy cảm của cô mà ấn mạnh vào. Khoái cảm và đau đớn đan xen khiến Ngôn Hi không thể đứng vững, cô chỉ biết bám chặt vào cánh cửa, rên rỉ trong sự bất lực. Tiếng nước “bạch bạch” vang lên trong căn phòng kín mít, hòa cùng tiếng thở dốc nặng nề của nam và nữ, tạo nên một bản nhạc dục vọng đầy ám muội.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận