Chương 37

Nghĩ đến việc anh rể đột ngột tập kính khiến thanh âm của Thủy Linh Linh thay đổi, trở nên mềm mại, thậm chí còn lộ ra kiều mị khiến chị gái nghi ngờ hỏi: “Linh Linh, em làm sao vậy?”
Thủy Linh Linh tức giận trừng mắt nhìn anh rể, cô kẹp chặt hai chân, nhưng ngón tay của anh rể đã đút vào tiểu huyệt của cô, ngón tay của anh đang đào sâu trong tiểu huyệt của cô, như thể muốn làm cô phát điên, cô cố gắng ổn định từng đợt kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt truyền tới, cố gắng giữ cho giọng nói của mình như bình thường: “Không có chuyện gì, em chuẩn đang ăn sáng, chị có chuyện gì không?”
“Hai ngày nay dịch bệnh đã đỡ, đường không bị cấm nữa, chị đang chuẩn bị về, em có muốn chị mang hộ cái gì không?” Chị gái cô nói.
“Cái gì?” Thủy Linh Linh như bị sét đánh, hai mắt sứng sờ, chị gái sắp quay lại đây.
“Chắc ngày mốt chị sẽ về, có muốn chị mang hộ cái gì không?” Chị gái cau mày hỏi, sao cô ấy lại cảm thấy em gái hôm nay có gì đó là lạ.
“Không có, em không cần lấy cái gì, vậy em đợi chị về, em ăn cơm trước, bye bye.” Thủy Linh Linh nói xong liền vội vàng cúp điện thoại.
Đúng lúc này anh rể đã đẩy chân cô ra, anh để để cô ngồi lên đùi anh, sau đó cầm côn ŧᏂịŧ to cứng nhắm ngay tiểu huyệt đang ướŧ áŧ rồi đẩy mạnh vào, tư thế này khiến cho côn ŧᏂịŧ cắm đến chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt, hai người cùng phát ra những tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ: “A…sâu quá…”
Hai tay anh rể đỡ lấy eo cô rồi dùng sức đẩy, côn ŧᏂịŧ to lớn cắm sâu vào trong tiểu huyệt, cảm giác được dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng tuôn ra trên côn ŧᏂịŧ khiến da đầu anh run lên, thực sự rất thoải mái.
“Anh rể…chậm chút…vừa rồi anh không nghe thấy sao…chị sắp về rồi…a…nhẹ chút…” Có lẽ là do cô biết chị gái sắp trở lại nên càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn, vì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này mà da^ʍ huyệt của Thủy Linh Linh lại càng trở nên mẫn cảm hơn, cô nắm lấy vai anh, tiểu huyệt ẩm ướt của cô nhanh chóng siết chặt, hút chặt côn ŧᏂịŧ lớn của anh, vừa lo lằng vừa hưởng thụ.
“Cô ấy trở về vừa đúng lúc, đợi cô ấy quay lại, anh sẽ yêu cầu cô ấy ly hôn. Linh Linh, anh ly hôn với chị gái em xong chúng ta có thể công khai bên nhau, anh muốn cưới em, muốn em sinh con cho anh, nói không chừng lúc này trong bụng em đã có con của anh.” Anh rể đột nhiên dùng dùng cắm, côn ŧᏂịŧ to cứng như muốn xuyên thủng cổ tử ©υиɠ của cô.
“A…sâu quá…anh rể…anh định đâm chết em sao…a…anh thật sự muốn ly hôn với chị gái của em sao…” Thủy Linh Linh nắm lấy bờ vai của anh, thân thể không tự chủ được mà phối hợp với động tác của anh khiến cho côn ŧᏂịŧ cắm rút lại càng thêm tiện lợi, lúc này tâm trạng của cô cũng rất mâu thuẫn, cô cảm thấy có lỗi với chị gái nhưng lại muốn ở bên anh rể, nếu bọn họ không ly hôn, cô không yên tâm để ở bên anh rể, nếu bọn họ ly hôn, cô sẽ thành tiểu tam phá hoại gia đình chị gái, nội tâm cô cảm thấy vô cùng tội lỗi.
Cô nên làm thế nào đây?
“Bảo bối, em có đói không? Anh đút cho em ăn.” Anh rể chuyển động eo cắm côn ŧᏂịŧ vào sâu trong tiểu huyệt của cô, sau đó cầm đũa lên, đút một miếng trứng rán nhỏ vào miệng cô, “Ăn trứng rán bồi bổ thể lực, côn ŧᏂịŧ của anh rể vẫn còn rất cứng, còn lâu nữa mới xuất tinh.” Côn ŧᏂịŧ của anh vô cùng thoải mái khi ở bên trong tiểu huyệt tinh xảo của cô.

Bình luận

Để lại bình luận