Chương 37

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 37

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Khương Hân bị sặc, quay đầu ho khan hai tiếng, anh ta lại ra một lệnh.

“Ăn.”

“Không … tôi không ăn nổi nữa.”

Trong đáy mắt Phó Hựu lộ ra sự bất mãn, “Em không nghe lời sao?”

Cô không thể hiểu nổi, “Tôi thật sự không ăn nổi nữa! Nhiều quá, ăn không hết.” Cháo đặc vốn rất dễ no, sau khi ăn nhiều như vậy, bụng cô đã căng lên hơn gì rồi.

Phó Hựu đặt chiếc bát xuống, cúi người ghé sát vào mặt cô, “Vậy thì nói cái gì hay ho đi, tôi sẽ không cho em ăn nữa.”

Không ăn cơm còn phải xin anh ta?

Cái quái gì thế này.

Nói thì nói thế, cô vừa bĩu môi đáng thương chớp chớp đôi mắt hạnh nói, “Thật sự người ta không ăn được nữa, no căng bụng rồi, anh lấy xích sắt còng người ta lại, cổ tay người ta đau quá ~”

Ọe!

Cô kiềm chế không trợn mắt, mà lộ vẻ liễu yếu đào tơ như Lâm Đại Ngọc, nhìn thấy anh ta nhướng môi cười, đưa tay ra, tháo dây xích trên cổ tay cô với tiếng “bíp”.

Tên này là một tên biến thái, xiềng xích đều được mở khóa bằng dấu vân tay, cô đang suy tính nửa đêm trong khi anh ta đang ngủ say, lén lén đưa tay anh ta đè lên.

Tay còn chưa kịp rơi xuống, đã bị anh ta nắm lấy, một chân quỳ ở bên giường, trực tiếp đè xuống, cứ như thế bị anh ta đè lên trên giường.

“Anh… anh làm gì vậy!” Cô sững sờ, càng thêm sợ hãi.

Phó Hựu cúi đầu nhìn chằm chằm vào đôi mắt kinh hoàng kia, vừa đúng ý anh ta..

“Ăn xong đương nhiên phải tiêu hóa. Tôi đã để cho cô nghỉ ngơi sáu tiếng rồi. Thuốc bên dưới đã phát huy tác dụng, chắc chắn không đau.”

“Không được!” Cô hét lên, phát hiện có gì đó không ổn, vội vàng mím miệng tỏ vẻ tủi thân, “Người ta không muốn mà, tối hôm qua anh hung dữ như vậy, đụ tới người ta mệt lắm, nghỉ một ngày đi. ~ Nếu không thì … chúng ta hãy nói chuyện tìm người đó.”

“Không thành vấn đề, hiện tại chúng ta cũng có thể nói”

Một giây tiếp theo bị anh ta nắm chặt eo lật người lại, người còn đang ôm chăn mất hồn, cảm giác được anh ta cởi xiềng xích trên chân, co quắp hai chân, quỳ trên giường. .

Cô sửng sốt, “Tôi không muốn!Tôi thật sự không muốn, anh tha cho tôi được không?”

Anh ta đưa tay vỗ nhẹ vào hông cô và hừ nhẹ, “Nghĩa là em không muốn tìm người nữa, đúng không?”

“Không……”

“Vậy thì ngoan ngoãn quỳ xuống! Lần này ta sẽ không làm cho em đau, dầu bôi trơn đã chuẩn bị xong, ngươi cứ như vậy thưởng thụ là được.”

Anh ta đi xuống đi đến đầu giường, mở tủ đựng đầy dầu bôi trơn, lấy ra một lọ rồi nhìn cô.

Khương Hân sững người vì sốc, cố gắng thoát ra khỏi chăn để chạy, nhưng nghe thấy anh ta cười nhẹ.

“Em nếu mà dám chạy, tôi không chỉ có địt chết em, toàn bộ quá trình sẽ không dùng dầu bôi trơn, để xem em sẽ ngất trước, hay là tôi sẽ sướng mà bắn đây.”

Cô rùng mình dừng lại động tác tiếp theo của mình, cô cố gắng nở một nụ cười xấu xí, “Làm sao chạy được, em sẽ không chạy, chỉ là, có thể nhẹ chút không? Chân tôi rất nhức.”

“Xem biểu hiện của em.”

Anh ta đi ra phía sau cô và vén lên chiếc áo mỏng không che chắn được phần nào bên trong kia lên.

Khương Hân cúi đầu cố gắng nghiến răng mà khắc chế, nghe thấy tiếng áo choàng tắm bị kéo ra, thân thể cô bất giác tiến về phía trước, Phó Hựu nắm lấy eo cô kéo mạnh về phía sau, cô cảm thấy nơi hoa huyệt nóng như thiêu đốt.

“Chuyện đó …” Cô vẫn muốn cầu xin, nhưng không biết bây giờ nên nói gì để tên biến thái như anh ta ngừng lại.

“Ừm?”

Anh ta nghiêng dầu bôi trơn lên con cu đang cương cứng của mình gần như bóp hết nửa chai, thấy cô không nói gì, anh bỏ đồ trong tay xuống, khuấy chút dầu nhờn rồi xoa lên cửa huyệt của cô.

“Tôi……Á!”

Chưa có bất kỳ sự thích ứng nào, thứ vừa dài vừa to kia đã đẩy vào trong, bởi vì bôi trơn nên cô thật sự không cảm thấy đau mà chỉ có căng ra vô tận, gần như muốn phần dưới thân muốn vỡ tung.

Bình luận (0)

Để lại bình luận