Chương 37

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 37

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Sự Ỷ Lại Ngọt Ngào Và Nụ Hôn Lén Lút
Sau đêm đó, Lục Diễm càng trở nên bận rộn hơn với công việc chuyển giao ở Hội học sinh và dự án khởi nghiệp. Còn Trình Niệm Niệm, nỗi sợ hãi về sự chia ly khiến cô càng dính anh như sam. Chỉ cần không có tiết học, cô sẽ chạy đến văn phòng tìm anh, như thể muốn níu giữ từng giây phút bên nhau.
Trong văn phòng Hội học sinh ngập tràn ánh nắng thu vàng ấm áp, một khung cảnh bình yên đến lạ thường đang diễn ra. Lục Diễm ngồi trên chiếc ghế da lớn, còn Trình Niệm Niệm cuộn tròn trong lòng anh, ngồi gọn trên đùi anh. Cô vòng tay qua cổ anh, đầu tựa vào vai anh, ngón tay nghịch ngợm những chiếc cúc áo sơ mi trước ngực anh. Hơi thở của anh, mùi hương thuốc lá nhàn nhạt bao bọc lấy cô, khiến cơn buồn ngủ ập đến.
“Muốn anh ôm em đi ngủ không?” Lục Diễm thì thầm, hôn nhẹ lên đỉnh đầu cô. Anh biết cô đang bất an, và anh sẵn sàng dùng tất cả sự dịu dàng của mình để vỗ về cô. “Ưm… không cần…” Cô lầm bầm, rúc sâu hơn vào lòng anh. Hà Viễn đẩy cửa bước vào và ngay lập tức bị thồn một họng “cơm chó”. Nhìn cảnh tượng nam thanh nữ tú ôm ấp nhau tình tứ, cậu chỉ biết thở dài ngao ngán cho kiếp độc thân của mình. Lục Diễm lạnh lùng liếc cậu một cái, ra hiệu nói nhỏ thôi, tay vẫn vỗ về lưng cô gái nhỏ.
Khi Hà Viễn đi rồi, không gian trở lại yên tĩnh. Lục Diễm cũng chợp mắt một chút. Khi Trình Niệm Niệm tỉnh dậy, cô thấy anh vẫn đang ngủ, hàng mi dài rủ xuống che đi đôi mắt sắc bén thường ngày. Anh lúc ngủ trông thật hiền lành và vô hại. Cô ngắm nhìn anh, trái tim rung động không thôi. Không kìm được lòng mình, cô rướn người lên, hé môi hôn nhẹ lên yết hầu đang nhô ra đầy nam tính của anh, cái lưỡi nhỏ tinh nghịch liếm nhẹ qua.
“Hưm…” Lục Diễm khẽ rên một tiếng, nhưng đôi mắt vẫn nhắm nghiền. Cô định rút lui thì bất ngờ bị bàn tay to lớn siết chặt eo, giữ lại. Anh mở mắt, nhưng không hề có vẻ ngái ngủ, thay vào đó là sự tỉnh táo và dục vọng bùng cháy. Anh cúi xuống, chiếm lấy đôi môi cô, hôn sâu và cuồng nhiệt. Lưỡi anh càn quét khoang miệng cô, cuốn lấy lưỡi cô mà dây dưa, mút mát. Tiếng môi lưỡi va chạm, tiếng thở dốc vang lên trong căn phòng yên tĩnh đầy ái muội.
Trình Niệm Niệm bị hôn đến mụ mị, tay cô vô thức ôm chặt cổ anh, cơ thể mềm mại dán sát vào lồng ngực cứng rắn của anh. Hai chân cô quấn lấy hông anh, cọ xát vào nơi đang dần biến đổi bên dưới.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận