Chương 37

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 37

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Viên đá lạnh dần tan chảy trong huyệt đạo ấm nóng, hóa thành một vũng nước, theo đường sau huyệt nhỏ giọt xuống ghế sofa, làm ướt lạnh cả mông.
Âm thanh ma sát giữa nước đá và da thịt vang lên dâm mị lạ thường trong căn phòng trống trải. Bùi Gia Án mở mắt nhìn xuống, huyệt nhỏ bị lạnh đến tê dại đỏ ửng, cô rùng mình, thở hổn hển, hai bầu ngực run lên bần bật, núm vú đỏ tươi đã lặng lẽ cương cứng.
Hứa Minh Trạch uống cạn ly rượu, lại lấy ra một viên đá lạnh, lần này không nhét vào huyệt nhỏ mà một tay ôm eo cô, một tay ấn viên đá lạnh lên núm vú.
Cơ thể tê rần, nổi da gà.
“Lạnh…” Cô đưa tay nắm lấy cổ áo anh, rồi từ cổ áo luồn vào trong, vuốt ve làn da nóng bỏng của anh, lột phăng chiếc áo trên người anh, ưỡn ngực muốn áp sát vào anh.
Hứa Minh Trạch một tay đẩy cô ra, thản nhiên hỏi: “Không còn đạo đức nữa sao?”
Bùi Gia Án đột nhiên mở to mắt, nhìn anh chằm chằm không nói tiếng nào, cô rụt tay lại, rồi hất tay anh đang quấn lấy mình ra, vịn tay vào sofa đứng dậy nhanh chóng. Tác dụng chậm của rượu mạnh quá lớn, người lảo đảo, chưa đi được hai bước đã bị người đàn ông phía sau ôm ngang eo bế lên.
Anh bế cô vào phòng, ném lên giường, Bùi Gia Án còn chưa kịp phản ứng thì anh đã đè cô xuống dưới thân.
“Đừng ở đây….” Cô thở hổn hển, giơ nắm đấm đẩy anh.
“Tại sao không thể ở đây?” Anh hỏi.
“Chính là không thể ở đây.” Cô quay mặt đi, không nhìn anh nữa.
Đáng tiếc Hứa Minh Trạch đã không muốn chiều theo nữa, từ trước đến nay cô luôn là người chủ động, lần này anh nói gì cũng sẽ không nhượng bộ nữa, huống hồ anh đã nhịn không được.
Bùi Gia Án thấy người đàn ông thẳng người dậy, kéo khóa quần xuống, lôi ra dương vật sưng to. Không có màn dạo đầu, không có sự vuốt ve, anh thô bạo tách hai cánh môi âm hộ sưng đỏ, mạnh mẽ nhét cả cây vào, một cái đã chạm đến điểm G. Anh giữ chặt hai tay cô, liên tục đâm mạnh vào cô.
Nước đá còn sót lại trong huyệt, dương vật nóng bỏng vừa đâm vào, kích thích khiến mông cô giật lên, vừa lúc anh đâm sâu một cái, khoái cảm ập đến không báo trước.
Bùi Gia Án nhíu mày, mắt đờ đẫn, như đau đớn lại như khoái lạc, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ. Môi cô hé mở, nước bọt chảy ra từ khóe miệng.
Hứa Minh Trạch không ngờ cô lại nhạy cảm như vậy, vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, cô giờ đã là gái có chồng, nhưng cơ thể vẫn nhạy cảm và ẩm ướt như thời con gái.
Huyệt nhỏ co rút nhanh chóng, khiến anh toát mồ hôi lạnh, nhưng anh vẫn cố nhịn không xuất tinh, cúi đầu ngậm lấy núm vú cương cứng, mút mát tỉ mỉ.
“Ưm ưm ưm…” Bùi Gia Án nước mắt lưng tròng, môi hé mở bị anh đưa một ngón tay vào, ngón tay khuấy đảo đầu lưỡi mềm mại, cô ngậm miệng lại, mút ngón tay anh.
“Ghế sofa, ga giường, toàn là nước của em…” Anh cười khẽ, ngón tay vuốt ve cằm cô, thấy lưỡi hồng của cô thè ra liếm ngón tay mình, người phụ nữ này chỉ mút một ngón tay thôi cũng có thể khiến anh hưng phấn như đang ngậm dương vật, ánh mắt anh tối sầm lại, kéo tay cô đến chỗ giao hợp của hai người, giọng khàn khàn: “Chỗ này cũng là nước của em.”
Dương vật của anh vẫn còn cắm trong âm đạo, khi cô lên đỉnh, nước bắn lên dương vật, làm ướt sũng cả cây gậy.
Bùi Gia Án dùng ngón tay vuốt ve dương vật của anh, móng tay cào nhẹ lên từng đường gân, men theo đường vân đi lên, nắm lấy hai tinh hoàn, mân mê trong tay.
Hứa Minh Trạch rút tay về, xoa nắn bầu ngực cô: “Lại muốn bị chịch rồi à?”
Bùi Gia Án trong lòng buồn bực, không muốn gật đầu, cũng không muốn lắc đầu, nâng người lên, âm đạo cọ xát vào dương vật.
Hứa Minh Trạch bật cười, lấy một chiếc gối đặt dưới eo cô, nhìn chằm chằm vào chỗ giao hợp của hai người, dương vật màu tím đen từng chút một đâm vào huyệt nhỏ hồng hào, cho đến khi chỉ còn lại hai tinh hoàn ở bên ngoài.
Vẻ thong thả của anh chọc tức Bùi Gia Án, cơn cao trào vừa rồi vẫn còn thiếu chút gì đó, cô muốn bị chơi mạnh bạo, nhưng người đàn ông này lại cố tình trêu ngươi cô.
“Vội gì chứ, sợ chồng em nửa đêm thức dậy à?” Anh lại chế giễu.
Bùi Gia Án nghẹn lời, hai chân quấn lên eo anh, dùng sức kẹp chặt, huyệt nhỏ siết chặt lấy dương vật thô to.
“Hự…” Hứa Minh Trạch quả nhiên run lên, sắc mặt trở nên khó coi.
“Nhanh lên…” Giọng cô nhỏ nhẹ, như không thật: “Cưỡng hiếp vợ người ta còn lắm lời.”
Hứa Minh Trạch lại cười, lần này không do dự nữa, bắt đầu mạnh mẽ giao hợp.
“Ưm… ha….” Bùi Gia Án xòe năm ngón tay, muốn nắm lấy thứ gì đó nhưng lại không nắm được, cuối cùng hai tay buông thõng xuống giường, nắm chặt ga giường.
“Chặt quá….” Anh từ trên cao nhìn xuống cô, nhìn khuôn mặt dần dần méo mó vì khoái cảm.
“Nhanh nữa lên… ưm….”
Hứa Minh Trạch siết chặt eo cô, liên tục ra vào vài chục cái, tiếng giao hợp ngày càng lớn, nhiệt độ trong phòng ngày càng cao, cơ thể hai người đều ướt đẫm mồ hôi.
Giây phút cuối cùng, cô nắm lấy cánh tay anh, giọng nói đè nén và kiên quyết: “Rút ra, đừng bắn vào trong.”
Anh sững người một chút, cuối cùng vẫn rút ra vào khoảnh khắc khoái cảm dâng trào, dương vật cọ xát vào môi cô, chất lỏng màu trắng sữa đặc sệt từng đợt bắn hết lên mặt cô.
Mùi tanh nồng nặc xộc vào mũi, Bùi Gia Án thè lưỡi liếm khóe miệng, cơ thể lại mềm nhũn.
Sau đó, Bùi Gia Án đứng dậy, mặc quần áo vào ngay trước mặt anh, chỉnh trang lại bản thân, rồi quay người nhìn anh.
Anh để trần nửa thân trên, tay chống đầu, trên mặt không có chút biểu cảm nào. Ánh mắt hai người giao nhau giữa không trung, không ai lên tiếng.
Một lúc lâu sau, anh châm một điếu thuốc, rít một hơi, từ từ nhả khói, giọng nói nhàn nhạt: “Ra ngoài nhớ đóng cửa giúp tôi, không tiễn.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận