Chương 38

Trứng rán của anh rể làm rất ngon, nhưng bị côn ŧᏂịŧ của anh rể cắm ở bên dưới, trong miệng lại ăn thứ gì đó khiến cô cảm thấy rất kỳ quái, Thủy Linh Linh nhanh chóng nuốt trứng xuống: “Ưʍ…anh rể…em từ bỏ…a…côn ŧᏂịŧ cắm sâu quá…thô quá…tiểu huyệt em non mềm….không chịu được…a…”
“Không được, em không ăn thì làm sao có thể làm cho anh rể vui vẻ được? Nào, tiếp tục ăn đi.” Anh rể tiếp tục gắp trứng rán nhét vào miệng cô, thắt lưng kịch liệt chuyển động lên xuống không dừng lại, qυყ đầυ to lớn không ngừng chạm vào cửa tử ©υиɠ của cô, cảm giác được dâʍ ŧᏂủy̠ trào ra khiến anh vui vẻ, tao hóa này thật sự rất tao, rất dâʍ đãиɠ.
“A…anh rể…ư…chậm lại…nhẹ chút…a…” Anh làm tới nỗi chiếc ghế kêu cót két, cả người Thủy Linh Linh căng cứng.
“Em ăn trứng này xong đã.” Anh rể gắp một miếng trứng cho vào miệng, sau đó nâng cằm cô lên, cúi đầu đút vào miệng cô, môi lưỡi giao nhau.
“Ưm ưʍ…” Anh rể đang dùng miệng đút cho cô ăn, còn côn ŧᏂịŧ thì đút vào tiểu huyệt của cô, cảm giác này thật sự rất kỳ quái, cô lắc đầu muốn phản đối.
“Sao vậy, anh rể làm em không thoải mái?” Anh rể ôm cô đứng lên, để cô đạp một chân lên ghế, đặt nửa người trên của cô lên bàn, anh đứng bên cạnh cô, côn ŧᏂịŧ thô to không rút ra mà xoay tròn cắm vào trong tiểu huyệt căng mọng của cô, khi cắmvào một điểm nào đó, cô chợt run lên, nơi đó là điểm G của cô.
“Tao hóa, tiểu huyệt của em thật da^ʍ, thích bị anh rể thao như vậy có đúng không?” Anh rể phát hiện ra điểm G của cô liền phát động mạnh bạo vào điểm đó.
Thủy Linh Linh yếu ớt, cô nằm trên bàn, thân thể không ngừng hướng về phía trước do tác động của anh, tay nắm chặt mép bàn rêи ɾỉ: “A……anh, anh rể… đừng cắm vào đó nữa… a…chết mất… chậm chút…a a a… nhẹ chút… ”
“Anh rể không muốn chậm, anh rể muốn thao nát tiểu huyệt nhỏ của em, tao như vậy, kẹp chặt côn ŧᏂịŧ của anh, cắm côn ŧᏂịŧ của anh rể vào chỗ sâu nhất của em.” Anh rể dùng hai tay ôm eo cô, banh háng cô một cách thô bạo, sau đó điên cuồng cắm rút, cùng với tiếng bạch bạch, côn ŧᏂịŧ đâm thẳng vào da^ʍ huyệt vừa hồng vừa sưng của cô dâʍ ŧᏂủy̠ cũng không ngừng trào ra.
“A…anh rể…em không được…anh chậm chút…em thật sự không được…A a…” Anh rể thật sự là điên cuồng, những đợt kɧoáı ©ảʍ dồn dập về phía cô như thủy triều, cô cảm thấy mình sắp ngạt thở, tiểu huyệt co rút thật chặt, hút chặt côn ŧᏂịŧ của anh rể, dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong cứ tuôn ra xối xả lên qυყ đầυ của anh,
“A…chặt quá…tiểu yêu tinh…anh sắp chết trong tiểu huyệt của em rồi…a…” Anh rể hét lên và bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi đặc sệt vào sâu trong tiểu huyệt, anh nằm trên lưng cô thở hổn hển.
Thủy Linh Linh xoay người, vươn tay ôm lấy anh, trái tim nóng nảy của cô từ từ bình tĩnh trở lại, cô không muốn quan tâm đến việc chị gái mình trở về nữa, hiện tại cô chỉ muốn ở cùng anh rể.
– END –

Bình luận

Để lại bình luận