Chương 38

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 38

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Đôi mắt mèo màu hổ phách tròn hiện lên một tia nghi hoặc, giống như đang nói: Không phải đã nói đầu có thể chui qua,là thân thể cũng có thể qua sao? Sao anh không thể vượt qua được?

Đáy mắt Quý Hạ hiện lên ý cười, cánh tay hơi siết chặt một chút, sau mười lăm phút, mèo con muốn rụt lại cái đầu nhỏ cũng không co lại được nữa, hai cái chân ngắn đạp qua đạp lại trên người Quý Hạ vài cái.

Quý Hạ không nhịn được cười thành tiếng, buông tay ra, nhìn chiếc bánh bao nhỏ màu trắng cam đột nhiên rơi xuống ghế sô pha mềm mại, khẽ mím môi che đi nụ cười có chút xấu xa của mình.

Thật là kỳ lạ, cô luôn tỏ ra hòa nhã và lịch sự với mọi người, ấn tượng về cô là nghiêm túc trong công việc, thậm chí Quý Hạ còn không nghĩ rằng thì ra mình còn có loại thú vui ác ý này.

Nhưng không thể không nói.

Nhìn con mèo nhỏ đang ngồi xổm bên cạnh cô, meo meo khiếu nại.

Bộ lông trên quả cầu lông nhỏ màu trắng cam còn đang lộn xộn, anh không thể tự chăm sóc được, chỉ ngẩng đầu lên, miệng nhỏ thút thít, trông vô cùng đau khổ.

Điều này khỏi phải nói là đáng yêu đến nhường nào.

Dùng sự đáng yêu này còn kiếm tiền mua được thức ăn cho mèo con.

Quý Hạ cười, mở tay ra, nhìn cục cưng lùi lại hai bước, một đường chạy tới nhào vào trong vòng tay của cô, cuộn mình lại rồi yên tâm nằm xuống.

Có lẽ vì đã quen nên cô không còn hoang mang lo lắng về việc con mèo của mình trông như thế nào giống trước đây nữa.

Đã có thể rất tự nhiên mà ôm mèo nhà mình vào lòng, bật TV lên.

Mèo con trong ngực meo meo hai tiếng, móng vuốt nhỏ ôm lấy cổ tay Quý Hạ, xoay người, để cho tay Quý Hạ vừa vặn đặt lên bụng anh.

Quý Hạ buồn cười xoa xoa hai cái, ấn điều khiển TV.

Bầu trời bên ngoài đã hoàn toàn tối xuống, còn chưa có bật máy sưởi, nhiệt độ trong phòng hơi thấp.

Quý Hạ tiện tay ôm lấy cái quạt dùng cho mùa hè, hai chân rụt trên sô pha, thuận tay quấn lại với mèo con trong ngực, tìm kênh phim truyền hình, uể oải ngáp dài, định đợi đến khi phim kết thúc rồi đi ngủ.

Về phần sao bây giờ không ngủ?

Cô mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, một ngày không xem phim là không kết thúc được!

Dù sao thời gian chiếu phim cũng không muộn, cô cố gắng chống đỡ tinh thần cúi đầu ngáp một cái, trong lòng cảm thấy nóng hổi ấm áp, Quý Hạ chống má, ánh mắt không có thần thái gì nhìn màn hình TV đến xuất thần, mãi cho đến khi bộ phim trong TV dần dần đến cảnh không thích hợp, cô mới chợt phản ứng lại.

Giờ phút này tình cảm nam nữ chính đã tiến vào một giai đoạn khác, sau một đoạn cãi vã, bắt đầu cuộc sống chung ngọt ngào, bây giờ tuy rằng không có hình ảnh nhạy cảm gì, nhưng hoa Linh Lan đang đung đưa trên màn hình TV, còn có thanh âm thở dốc trầm thấp của nam chính , hơn nữa quần áo vương vãi ở nơi đó…

Ơ, quần áo trên mặt đất?

Quý Hạ theo bản năng hạ giọng xuống trước, sau đó liếc nhìn đống quần áo mà con mèo ‘lăn lộn’ vừa nãy.

Quý Hạ:… Đột nhiên mơ hồ.

Hơn nữa tại sao âm thanh trong TV càng ngày càng không đúng? Loại hình ảnh này cũng có thể phát sóng được sao?

Nếu bình thường, Quý Hạ sẽ không có phản ứng gì, chủ yếu là vì trong lòng còn ôm một tiểu khả ái, bỗng nhiên có loại cảm giác cùng cha mẹ xem TV nhìn thấy cảnh tượng xấu hổ, mặc dù cô thấy cảm giác của mình với cha mẹ đôi lúc cũng giống nhau.

Sự trầm mặc không nói nên lời hiện hữu trong không gian chứa thanh âm xấu hổ.

Chẳng qua Quý Hạ vừa cúi đầu nhìn, chỉ thấy con mèo đang ôm trong ngực không biết từ lúc nào đã nằm trên đùi cô, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, râu theo hô hấp của anh vểnh lên, móng vuốt nhỏ cong cong, tai mèo cũng nằm sấp trước đầu, như là muốn che đậy thanh âm bên ngoài, đã sớm ngủ không biết trời chăng gì.

Bình luận (0)

Để lại bình luận