Chương 38

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 38

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cảm giác thoải mái lan tràn , dương vật càng ngày càng trướng lớn, muốn trực tiếp cắm vào ô trong cổ họng cô, dùng cuốn họng cô kẹp chặt, xem bộ dáng cô hít thở không thông mà trợn trắng mắt , lăn lộn đến hơi thở thoi thóp.

Nhưng Liễu Dục không làm vậy , nhịn xuống, giơ tay sờ tóc cô, lấy từng lọn tóc cuốn thành từng vòng từng vòng, tóc đẹp bóng loáng từ đầu ngón tay rơi xuống, một lần nữa sờ lên đầu, như đang rấn an một con sủng vật, đầu lưỡi cô vẫn không ngừng liếm.

Vệ Duy Nhất ngước mắt nhìn hắn, trong miệng còn duỗi đầu lưỡi ra , nhìn Liễu Dục một cái.

Trong ánh mắt không hề có sinh ý, chỉ thấy là một nô lệ phục tùng theo mệnh lệnh.

Hắn tay còn dừng ở trên đầu cô, dùng sức nắm lấy phía sau cổ, cả khuôn mặt cô lập tức ghé vào dưới háng hắn , gương mặt dán hai viên tinh hoàn lạnh lẽo , bỗng nhiên nghe được tiếng hắn nói.

“Vệ Duy Nhất, thương lượng với em một chuyện .”

Ngữ khí giống như loại bỏ đi tia ra lệnh, thần sắc của cô cũng biến đổi theo khi nghe được lời hắn nói.

“Yêu tôi được không?”

Trong lòng cô vang lên tiếng lộp bộp, khóe miệng thế nhưng hiện ra cười nhạo rất tự nhiên, buồn cười.

“Cậu xứng sao?”

“Khụ khụ…… Khụ! Khụ nôn!”

Vệ Duy Nhất ghé vào bồn rửa mặt —-khụ—ho ra máu tươi tắc nghẽn trong yết hầu, dòng nước chảy từ vòi cuốn theo máu chảy xuống phía dưới.

Yết hầu nóng rát đau đớn, không dám nói lời nào,vẫn còn đang chảy máu, mỗi lần cô —khụ —một tiếng đều đau xé tâm.

Đã đau một buổi tối, ngày hôm qua hắn ấn đầu cô xuống , cường ngạnh thâm hầu, đem yết hầu cô chọc vỡ nát, cuối cùng đến cằm cũng thiếu chút nữa trật khớp, mới xem như hài lòng đem cô ném trên mặt đất buông tha cho cô.

Cửa đột nhiên bị mở ra, Liễu Dục đã trở lại, nghe được thanh âm của cô phát ra từ buồng vệ sinh thì trực tiếp xoay người đi qua phía này.

Vệ Duy Nhất sợ hãi che lại cổ lui từng bước về phía sau, thái dương bị dính những sợi tóc ướt nhẹp , có vẻ đáng thương yếu ớt, trong tay hắn nắm chặt một túi thuốc.

“Ra đây, uống thuốc.”

Hắn mua rất nhiều thuốc, bởi vì cũng không thể nào cùng người bán thuốc nói ra nguyên nhân yết hầy cô bị thương được, lên mạng tra xét tìm hiểu rất nhiều, sau đó đem tất cả đều mua về.

Giảm nhiệt, cầm máu, giảm bớt đau đớn, đủ loại.

Hắn đem những loại thuốc đó bày ra trước mặt cô , nhưng Vệ Duy Nhất lại cảm thấy hắn là thành tâm muốn độc chết cô.

Dù vậy, cô vẫn uống tất cả xuống, độc chết cô, cũng là một loại giải phóng.

“Lại đây, để tôi nhìn xem yết hầu của em sao rồi.”

Hắn cầm đèn pin soi vào , bên trong còn có tơ máu hồng hồng không ngừng hướng ra bên ngoài mà chảy ra, đích xác bị thương có chút nghiêm trọng.

“Nếu không phải do em không nghe lời, tôi cũng sẽ không đối với em như vậy.”

Hắn cắn răng nghiến răng nói, nhìn lại cô vẫn một dáng vẻ không chút biểu tình, nộ khí lại dâng lên, , ném di động xuống lạnh giọng hỏi, “Sao để em yêu lão tử em không đồng ý ! Dựa vào cái con mẹ gì mà nói tôi không xứng a, mọi chỗ trên người em đều bị lão tử phá, còn nghĩ muốn tìm nam nhân khác thao sao!”

Cô không hé răng, chọc hắn lại nghẹn một bụng hỏa khí, nắm tóc cô lên hỏi, “Dựa vào cái gì nói lão tử không xứng! Để em yêu tôi là em sẽ chết có phải không, tô hỏi em có thể chết hay không !”

Da đầu bị kéo căng đau đớn, cô nhắm mắt lại chịu đựng, lực trên tay Liễu Dục càng ngày càng mạnh, tức giận đến mặt cũng biến thành vặn vẹo, “Tôi kêu em nói chuyện!”

“Đau……”

Yết hầu cô phát ra thanh âm nghẹn ngào , như là tiếng móng tay cào trên bảng đen , không phải cô không muốn nói, mà là cô đau quá, yết hầu đau quá.

Chỉ một chữ, đã làm cô ho khan , tránh thoát tay hắn , che cổ lại khom lưng liều mạng mà — khụ khụ–, mấy vết huyết bị cô khụ rơi trên mặt đất.

Bình luận (0)

Để lại bình luận