Chương 38

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 38

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Bồi Thường

Cơn mưa ngoài cửa sổ đã ngớt.

Tô Tình bắt Lý Quân nằm sấp xuống giường. Cô lấy hộp y tế. Tay cô vẫn còn run, nhưng động tác lại vô cùng cẩn thận.

Cô dùng bông gòn, thấm nước muối sinh lý, nhẹ nhàng lau rửa những vết thương còn rỉ máu.

“Đau không?”

“Không.”

“Nói dối.” Cô mím môi. “Cả trăm roi. Sao lại không đau.”

Anh ta quay đầu lại, nhìn cô. “Em xót à?”

“Không có.” Cô bĩu môi, nhưng mắt lại đỏ hoe. “Em chỉ sợ anh chết, không ai… nấu cơm cho em ăn.”

Lý Quân bật cười, nhưng tiếng cười làm cơ lưng anh ta co lại, nhăn mặt vì đau.

“Em… em xin lỗi…”

“Không sao.”

Cô tiếp tục bôi thuốc mỡ cho anh. Tấm lưng rộng, chi chít sẹo cũ và vết thương mới. Cô bỗng thấy thương anh vô hạn.

Để bầu không khí bớt căng thẳng, cô cố tình trêu chọc.

“Anh hai này,” ngón tay cô lướt nhẹ trên làn da không bị thương của anh, “ở trại ngựa… chắc nhiều cô khách xinh đẹp lắm nhỉ?”

Lý Quân gồng người. Hơi thở của cô phả vào gáy anh ta, ấm áp, ngứa ngáy.

“Ừ.”

“Có ai xinh hơn em không?” Ngón tay cô trượt thấp xuống, lướt qua thắt lưng.

“Không.” Giọng anh ta khàn đi.

“Thật không?” Cô cười, cúi sát xuống, thổi nhẹ vào vết thương. “Em không tin.”

Lý Quân đột ngột lật người lại.

“A! Vết thương!” Tô Tình hoảng hốt.

“Kệ nó.” Anh ta đè cô xuống giường. “Vết thương trên da. Lửa ở dưới bụng.”

Anh ta nhìn cô, đôi mắt bùng lên ham muốn. “Em cố ý.”

“Em… em bôi thuốc mà…”

“Em thổi.”

“Em sợ anh đau…”

“Em làm anh đau ở chỗ khác.” Anh ta kéo cô vào, hôn ngấu nghiến. “Em nói… em gầy đi vì nhớ anh.”

Anh ta kéo chân cô lên. “Em nói… em ăn không ngon.”

Anh ta cúi xuống, liếm dọc từ đùi non của cô đi lên.

“Bây giờ,” anh ta ngẩng lên, mắt đen kịt, “anh bồi thường cho em.”

Anh ta vùi mặt vào giữa hai chân cô.

“A… Lý Quân… không… chỗ đó…”

Tô Tình cong người lên như con tôm. Anh ta, lần đầu tiên, dùng miệng lưỡi… phục vụ cô.

Cơn khoái cảm ập đến dữ dội. Cô khóc thét lên, bắn ướt cả mặt anh ta.

Anh ta ngẩng lên, liếm mép, rồi đâm thẳng vào cô.

“Bồi thường,” anh ta gầm gừ, “cho em ăn no.”

Bình luận

Để lại bình luận