Chương 38

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 38

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: MẬT KHẨU CỦA QUYỀN LỰC

Lương Sam nhìn cậu. Cô lè chiếc lưỡi hồng ra, trên đó vẫn còn loang lổ chất lỏng màu trắng.

Nghiêng đầu, cô cười.

“Không cẩn thận,” cô nói, giọng vẫn còn hơi khàn. “Nuốt mất rồi.”

Kỷ Vũ ngây ngốc.

Bàn tay cậu nhẹ nhàng vuốt làn da sau cổ cô. “Xin lỗi…”

Rồi cậu cúi xuống.

Cậu đưa đầu lưỡi, liếm hết tinh dịch còn sót lại trên mặt cô. Động tác cẩn thận, dịu dàng, như đang thưởng thức một món ăn mỹ vị.

Lương Sam mặc kệ động tác của cậu. Hai tay cô ôm lấy vòng eo rắn chắc của cậu. Trong mắt cô lấp lánh ánh nước.

“Vừa rồi… thoải mái không?”

Cậu dừng động tác, đưa mắt đối diện với cô.

“Bây giờ… đã vui vẻ chưa?”

Cậu nhìn thấy gương mặt mình, phản chiếu trong đôi mắt cô. Một dáng vẻ thỏa mãn, và… sùng bái.

“Ừm.”

Cậu cúi xuống, hôn cô.

Bốn cánh môi dán lại. Họ nhấm nháp hương vị tình yêu thuộc về riêng cậu.

Đêm đã khuya. Dục vọng lại hoành hành.

Lương Sam rúc ở bả vai Kỷ Vũ, nức nở rên rỉ. Lỗ nhỏ dưới thân, bị hai ngón tay cậu cắm vào, moi móc.

“Ưm… a… đừng chọc… chỗ đó…”

Ngón tay thon dài của cậu tìm đúng điểm thịt nhô lên, gẩy qua, làm người trong ngực cô sợ hãi.

Cô cảm thấy mình đã mềm như bún. Dưới thân, tiếng nước róc rách, theo kẽ mông chảy xuống mặt bàn.

“Chặt quá,” cậu thì thầm. “Tay không rút ra được.”

Mồ hôi cậu rơi trên mặt ửng hồng của cô.

Theo động tác nhanh hơn của ngón tay, vòng eo cô run rẩy, đón nhận một cơn sóng triều.

Đúng lúc này, Kỷ Vũ lại rút ngón tay ra.

Một cảm giác trống rỗng, khó chịu. Lỗ nhỏ đỏ hồng, óng ánh, không ngừng co rút bất mãn.

Lương Sam nhìn Kỷ Vũ trần truồng đi vào phòng ngủ. Rồi cây gậy dữ tợn, cương cứng, lại từ phòng ngủ đi ra.

Tay cậu, cầm vài hộp áo mưa.

Cậu ném áo mưa lên bàn, xé một cái. Cậu tách hai chân cô, hướng sang hai bên, đạp lên mặt bàn. Lương Sam ngả về phía sau, bị cậu vớt vào ngực.

“Nhanh lên đi.” Lương Sam bột miệng thúc giục.

Đường đi đã được khai thông, giờ lại bắt đầu khép lại. Cơn khát cầu trỗi dậy.

Nhưng cây gậy mang bao, vẫn không chịu vùi vào.

Cậu nắm lấy nó, chà sát từng cái nhẹ nhàng bên ngoài. Nước từ bên trong cô, theo động tác của cậu, bắn tung tóe, làm ướt cả mặt ngoài của bao.

Lương Sam không chịu nổi sự tra tấn này. Quy đầu thường lướt qua âm đế sưng to, mang theo một chút đau đớn.

“Nhanh lên cái gì?” Cậu biết rõ còn cố hỏi.

Lương Sam không còn loanh quanh. Lời nói thô tục cũng bật ra.

“Nhanh lên… cắm vào trong.”

Nghe được lời muốn nghe, cậu vẫn thong thả. Cậu nắm hung khí, đặt ở cửa, không vào. Cậu dùng quy đầu, nghiền qua nghiền lại âm đế.

Biết cô sắp không chịu được, cậu kề sát bên tai cô.

“Gọi tên anh,” cậu yêu cầu. “Gọi, anh sẽ cắm vào.”

Bình luận

Để lại bình luận