Chương 38

Hiện giờ Cảnh Minh Hạo chuẩn bị về nhà nên đứa con trong bụng Quý Thanh Hồng dĩ nhiên cũng phải được coi trọng, mà danh phận của Quý Thanh Hồng cũng cần được công khai rõ ràng.
Ông cụ sai người dẫn Quý Thanh Hồng đi dạo trong hoa viên gia đình rồi yêu cầu Cảnh Minh Hạo chuẩn bị hôn lễ càng sớm càng tốt, đừng để đứa con vừa sinh ra đã phải gánh cái danh “con ngoài giá thú”.
Ông cụ là người rất truyền thống, con ngoài giá thú thì cho ít tiền tiêu cũng chẳng sao vì dù gì cũng là con cháu nhà họ Cảnh, thế nhưng tuyệt đối sẽ không được kế thừa sản nghiệp của gia đình.
Trong mắt ông, nếu con hoang có thể đè đầu cưỡi cổ con trong giá thú thì nhà họ Cảnh vẫn còn là nhà họ Cảnh sao?
Cảnh Minh Hạo không hiểu được logic của ông nội nhưng cũng mặc kệ, bởi bản thân hắn cũng cảm thấy mình hẳn là nên kết hôn cùng Quý Thanh Hồng.
Vì vậy, vấn đề bây giờ là phải nhanh chóng chuẩn bị cho hôn lễ và tiệc cưới.
Thế nên Cảnh Minh Hạo càng vội, chỉ ước có thể mọc ra ba đầu sáu tay để xử lý mọi việc. Mà Quý Thanh Hồng thì như một bé heo mũm mĩm tò tò theo sau Cảnh Minh Hạo chẳng cần làm gì, hết ăn rồi ngủ ngủ rồi lại ăn, thỉnh thoảng ở trên giường cùng Cảnh Minh Hạo vận động rèn luyện thân thể.
Cả tinh lực và thể lực của Cảnh Minh Hạo đều rất dồi dào, ở trong tình cảnh mỗi ngày vội như chó mà vẫn còn có thể tìm thấy thời gian rảnh cᏂị©Ꮒ Quý Thanh Hồng đến khóc lóc gọi bậy.
Cũng tại hắn trâu bò quá. Thế mới nói, các chú bác anh em của Cảnh Minh Hạo đều quá phế mà!
Một người thừa kế vừa không có năng lực lại không có đầu óc, cả ngày quay cuồng như con quay thì có thể mang tới lợi ích gì? – Ông cụ ghét bỏ.
Nhóm chú bác anh em từ nhỏ đến lớn vẫn luôn bị ghét bỏ:…
Phiền thật đấy.
Cũng chính bởi vì như vậy nên bọn họ mới không thích Cảnh Minh Hạo mà cũng không quá hài lòng với Quý Thanh Hồng. Nhưng vì bị ông cụ tạo sức ép từ phía trên nên trong đám cưới mà Cảnh Minh Hạo chuẩn bị cho Quý Thanh Hồng họ vẫn tươi cười vui vẻ nỏi toàn lời hay ý đẹp, sau đó còn mừng không một triệu thì cũng tám trăm nghìn tệ.
Bởi vì tiền mừng mà thiếu thì sẽ bị ông nội giàu sĩ diện đánh gãy chân chó luôn đấy.
Quý Thanh Hồng từ trước đến nay luôn tin rằng tiền ở đâu tình cảm ở đó nên thậm chí còn thấy cảm động. Rốt cuộc lúc trước gặp nhau thái độ của chú bác anh em Cảnh Minh Hạo đối với anh đều rất kém, chẳng ngờ khi kết hôn với hắn, những người này thế mà mừng nhiều tiền như vậy.
Hơn nữa đều là nhét vào tay anh, bảo tiền này là cho riêng anh, dù thế nào cũng đừng tiêu pha cho Cảnh Minh Hạo.
Quý Thanh Hồng không biết đây là ác ý của bọn họ đối với Cảnh Minh Hạo, ngốc nghếch cười gật đầu đồng ý.
Còn có một người trẻ tuổi thậm chí đưa cho Quý Thanh Hồng khoảng chừng hai chục triệu, hỏi anh liệu có thể đuổi Cảnh Minh Hạo ra ngủ ngoài phòng làm việc vài lần hay không?
Quý Thanh Hồng mỉm cười chạy đi mách lẻo với Cảnh Minh Hạo khiến người trẻ tuổi này ngay lập tức trừng mắt nhìn Quý Thanh Hồng, vẻ mặt không thể tin nổi.
Mà Quý Thanh Hồng từ đầu đến cuối đều chỉ mỉm cười. Rốt cuộc anh chỉ hơi đơn thuần chứ cũng không ngu ngốc, bố của con anh là Cảnh Minh Hạo chứ nào phải người trẻ tuổi này, người mà anh phải dựa vào cũng là Cảnh Minh Hạo chứ không phải ai khác.
Cảnh Minh Hạo cúi đầu hôn lên trán anh: “Buổi tối em sẽ nhẹ nhàng một chút.”
Nụ cười trên môi Quý Thanh Hồng nháy mắt trở nên chân thành hơn rất nhiều, thậm chí anh còn nhìn người trẻ tuổi nọ bằng ánh mắt ngập tràn cảm kích.
Người trẻ tuổi:…
Mẹ nó đen đủi thật!
Nhưng quả thực đáng tiếc, dù sao tối hôm đó cũng là đêm tân hôn. Nhìn Quý Thanh Hồng trong chiếc váy cưới đỏ rực do chính mình chọn lựa kỹ càng nằm trên giường cưới mình tự tay tỉ mỉ bố trí, Cảnh Minh Hạo vẫn không khắc chế được, căn bản chẳng thể nhẹ nhàng nổi mà chỉ muốn thô bạo chiếm hữu lấy anh.
Hắn cᏂị©Ꮒ Quý Thanh Hồng hết sức thô bạo gấp gáp, gian da^ʍ anh nhiều lần. Huyệt thịt bị chơi rất lâu lại không phút ngơi nghỉ tưởng như đã bị cắm xuyên qua khiến Quý Thanh Hồng nhịn không được khóc thút thít không ngừng: “Tên lừa đảo, em là kẻ lừa đảo, dám gạt anh huhu!”

Bình luận

Để lại bình luận