Chương 39

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 39

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trong một thời gian ngắn, Quý Hạ chẳng biết phải nói cái gì.

Cô nở nụ cười dịu dàng, điểm nhẹ chóp mũi mèo con, nhìn bé trong lòng meo meo hai tiếng, một bộ dáng mặc cho người khác xoa nắn, lòng cô đã mềm nhũn.

“Mèo con có phải đi kiếm cá đâu, mà sao lại mệt mỏi như vậy nhỉ ?”

Có phải vì mèo đặc biệt có thể nhanh ngủ? Hay là lúc trước vẫn nằm một chỗ không có cơ hội rèn luyện?

Nhìn cái bụng nhỏ này, không hổ là mèo bếu nhà cô, Quý Hạ luôn cảm thấy vừa rồi tay mình có thể kẹt lấy anh, không chỉ bởi anh nhủ mơ mơ hồ hồ, còn có thân hình nhỏ bé lại mập lên một vòng, tuy rằng lúc còn là một chàng trai, cơ thể cũng không có gì thay đổi.

Nhưng anh phụ trách công việc cơ bản không có phiền phức gì, sao lại mệt mỏi như vậy?

Xoa bụng cho mèo con, Quý Hạ ngáp một cái tắt TV, ôm mèo trở về phòng ngủ, đặt nó vào trong tổ mèo mềm mại do chính tay mình dệt, mèo con màu cam cùng tổ mèo dệt màu hồng trắng.

Vâng, đây là màu sắc dành cho con mèo cái.

Nửa đêm

Quý Hạ đang ngủ say, Tiểu Khả Ái trong ổ mèo chậm rãi chống người lên, duỗi thắt lưng, cọ một bên mặt của Quý Hạ, sau đó nhảy xuống giường, thuần thục chạy ra cửa.

Đợi đến sáng sớm hôm sau, Quý Hạ giương mắt đã nhìn thấy chàng trai vừa mặc xong quần áo nằm bên cạnh mình, đôi mắt mèo màu hổ phách nhìn mình không chớp.

Ánh nắng ban mai thành từng hạt li ti, chiếu xuống bên gương mặt tinh xảo của anh, cho dù chỉ là cảnh rời giường, nhưng cũng khiến Quý Hạ không thích ứng được.

Da trắng lạnh môi đỏ, chàng trai này giống như hoàng tử trong truyện cổ tích cô đọc khi còn bé.

Hơn nữa cô phải thừa nhận, một ‘hoàng tử mèo’’’ xinh đẹp vốn đã khiến cô thích cả ngày đây cả ngày lắc lư trước mắt cô, nói cô không rung động là không có khả năng.

Trong khoảng thời gian này, cô phát hiện mèo con nhà mình hiểu được rất nhiều, cũng không phải mèo con ngây thơ không hiểu xã hội của con người.

Hai đôi mắt nhìn nhau, khóe môi chàng trai chậm rãi cong lên, mang theo vài phần nhu thuận

“Hạ Hạ, chào buổi sáng.”

Anh đến gần.

Hơi thở kia ái muội như gần như xa, mang theo chút cố ý, giống như là đang nhấn mạnh cái gì đó, nhưng rốt cuộc là không có can đảm, cuối cùng chỉ hôn trên trán cô một cái.

Khóe môi Quý Hạ hơi cong lên, cũng chống người dậy.

Đôi mắt mèo con lập tức co rút lại, cảm giác sườn mặt mình được hôn một cái.

Không có chơi xấu, trực tiếp nhận được nụ hôn chào buổi sáng.

Phải… Ý anh là sao?

Quý Hạ vừa mới muốn chống người lên, một giây sau, mèo con bên cạnh được một tấc tiến một thước, xoay người một cái, đè Quý Hạ xuống, một đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm cô, đáy mắt mang theo biểu tình dò xét, hai má hơi phồng.

“Hạ Hạ?”

“…… Xuống đi. ”

Bị anh đè lên người, Quý Hạ thở hổn hển một chút, tức giận mở miệng.

Tuy rằng mặt anh nhu thuận còn có sự trẻ con, nhưng trên thực tế thân hình Vân Bạch rất cao to, đè ở trên người khá nặng

“Không.”

Không, anh có ngu đâu.

Quý Hạ đá anh dưới chăn, nhìn anh cúi đầu xuống, ngửi ngửi gần cổ cô.

Muốn sinh mèo con với Hạ Hạ.

Hạ Hạ hình như buông lỏng người, nhưng hôm nay Hạ Hạ còn có việc làm.

À.

Mèo nhỏ buồn.

Vân Bạch mặt không chút thay đổi nghĩ, ngay cả thân mật một chút cũng không được sao? Cuối cùng ngoan ngoãn bị Quý Hạ đẩy sang một bên.

***

Trong phòng yến hội do Phó gia đặt ra, buổi diễn tập đã chấm dứt, các loại bánh ngọt và trang trí đều đã chuẩn bị xong, nhân viên cầm thiệp mời lục tục xuất hiện, người phụ trách các công việc của yến hội, người phụ trách một phòng làm việc khác đang cùng Quý Hạ đứng chung một chỗ làm xác nhận lần cuối cùng.

Vân Bạch ngáp một cái, đi theo phía sau Quý Hạ, một đôi mắt mèo nhìn chằm chằm vào tay Quý Hạ, thò tay ra muốn nắm tay, sau khi bị Quý Hạ vỗ cái lại thu tay đi.

Bình luận (0)

Để lại bình luận