Chương 39

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 39

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Du Linh đi ở phía trước, mang giày cao gót, váy công sở đen bao trọn mông cô, nửa người trên là áo sơ mi trắng, khi đi đường, mông hơi hơi lắc, khiến Kỳ Lạc lại liên tưởng xa xôi.
Anh bước nhanh tiến lên, lúc đang đợi thang máy, bàn tay to duỗi đến sau mông Du Linh, cách bộ váy đen nhéo mông mềm mại của cô một phen.
Du Linh đi phía trước liền nghiêng đầu lại đây, trừng mắt nhìn Kỳ Lạc liếc mắt một cái, thấp giọng mắng
“Sắc lang.”
“Em cũng là người của sắc lang.”
Kỳ Lạc tay lại dán lên đi, tiếp tục xoa cánh mông Du Linh, cô trốn rất nhiều lần, cuối cùng cửa thang máy mở, anh liền xoa mông cô, đẩy cô vào thang máy.
“Anh đừng như vậy.”
Vào thang máy, tay Kỳ Lạc vẫn không buông xuống, Du Linh nghiêng người hất tay anh rất nhiều lần, mỗi lần anh đều có thể lập tức dán trở về.
Cũng may, thang máy này thuộc về tầng cao chuyên dụng nên thường sẽ không có người nào không liên quan đi lên, Du Linh cũng không thật sự bực, chính là cô quen cùng Kỳ Lạc cãi nhau ầm ĩ, giống như lúc nhỏ vậy.
Cô đẩy Kỳ Lạc, dứt khoát đi tới phía bên kia thang máy, không cùng Kỳ Lạc đứng chung một chỗ, anh liền cười lại lẽo đẽo theo sau, khóe môi cong cong, mang theo một tia văn nhã tà khí.
Du Linh không để ý tới anh, càng chống cự anh, anh dường như càng hăng hái, vì thế cô liền xem nhẹ tay anh, tùy ý để anh nhéo mông cô, không nhẹ không nặng, giống như đang nhào cục bột.
Cửa thang máy đột nhiên ngay lúc này mở ra, Du Linh sợ tới mức cả người run lên, nhìn trưởng phòng tài vụ đứng ở bên ngoài thang máy, mà Kỳ Lạc vẫn như cũ lười biếng dựa vào trên vách thang máy, tây trang đáp ở trên cánh tay, ăn mặc màu trắng áo sơ mi, cà vạt cũng chưa chỉnh đốn.
Người đàn ông cao lớn anh tuấn, vẻ mặt không chút nào cố kỵ nhìn trưởng phòng tài vụ ngoài cửa, trong mắt hàm chứa một mạt lệ khí.
Trường phòng tài vụ vẻ mặt ý cười, vừa muốn cùng Kỳ Lạc chào hỏi, ánh mắt bỗng khựng lại, phát hiện một tay Kỳ Lạc đang đặt ở sau mông Du Linh
Mà Du Linh vẻ mặt đỏ bừng.
Người sáng suốt vừa thấy liền biết trong thang máy vừa nãy phát sinh cái gì.
“Thực xin lỗi, tôi đi nhầm.”
lấy cớ không vào.
Kỳ Lạc quả thực chính là Hỗn Thế mã Vương không kiêng nể gì.
Chờ cửa thang máy khép lại, Du Linh chậm rãi nghiêng đầu, vẻ mặt tức giận nhìn Kỳ Lạc, khuôn mặt anh nhìn nghiêng trông càng đẹp trai hoàn mĩ không tì vết, hướng cô nhướng mày.
Du Linh không để ý tới anh, cũng không muốn cùng anh nói chuyện, cô tức giận, trực tiếp đập bay cái tay Kỳ Lạc đang để trên mông cô.
Chờ cửa thang máy mở ra, Du Linh đi ở phía trước, Kỳ Lạc đi theo sau cô, cô vào văn phòng, còn chưa có mở miệng nói chuyện, anh liền trực tiếp khóa trái cửa văn phòng.
“Lạch cạch” một tiếng, âm thanh khóa cửa trong văn phòng vang lên.
Du Linh còn chưa có quay đầu, trên lưng liền dán lên một khối cơ thể đàn ông ấm áp.
Kỳ Lạc từ nàng sau lưng, ôm lấy eo cô, ôm chặt lấy, giống như sợ cô chạy trốn.
“Anh, anh không thể như vậy.”
Đứng ở trong văn phòng Du Linh nhẹ nhàng giãy giụa, cô buổi sáng đã cùng Kỳ Lạc làm một lần, cô cho rằng Kỳ Lạc sẽ thu liễm một chút, kết quả anh thế nhưng càng trầm trọng thêm.
Đây là ở công ty a.
Du Linh quyết định cùng Kỳ Lạc nói chuyện đàng hoàng, cô bị Kỳ Lạc từ sau lưng ôm lấy, cảm giác được cằm Kỳ Lạc đè nặng lên huyệt Thái Dương cô.
Sống lưng cô dán vào vòm ngực rộng lớn ấm áp của Kỳ Lạc, nói
“Chúng ta như vậy thật sự quá không kiêng nể gì, anh, về sau có thể không cần ở trước mặt mọi người làm những hành động đó không? Chúng ta như vậy sẽ dễ dàng làm cho người khác phát hiện.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận