Chương 4

Tôi xoay người, đổi tư thế sang thành nằm ngửa ở trên giường, miễn cưỡng mở mắt ra, phát hiện trước mắt một mảng mông lung. Một lần nữa nhắm mắt lại, đầu đau nhức khiến tôi không nhịn được nhăn mày, TMD*, rượu kia thật mạnh ah! Người pha rượu đó chẳng phải là không muốn đưa cho tôi rượu mạnh hay sao?

(*TMD: Giải thích rồi lại giải thích tiếp, từ viết tắt của một câu chửi tục, theo ta hiểu là “con mẹ nó” amen==!)

Đúng lúc này, trong tay tôi tựa hồ bị nhét vào một cây bút, tôi giãy dụa mở mắt lần nữa, phát hiện trước mắt mình có một phần văn kiện, giấy tờ gì đó. Bởi vì tôi bị cận thị nhẹ, hơn nữa vừa tỉnh ngủ nên hai mắt có chút mông lung, nhìn văn kiện kia hồi lâu nhưng mãi không biết nó viết cái gì.

“Đây là giấy bút, phiền cô ký tên vào đây” Một âm thanh dễ nghe của phụ nữ chậm rãi truyền tới, nếu cẩn thận, còn có thể nghe ra sự khẩn trương trong đó.

A, đúng rồi, người quen của tôi có nói qua muốn gởi đồ cho tôi, xem ra anh ta làm việc cũng thật mau lẹ a.

Phải biết rằng sáng sớm không tỉnh táo là lúc rất dễ dàng mắc phải sai lầm, mà tôi chính là cái đứa trẻ dễ dàng phạm sai lầm đó, cho nên liền ngây ngốc đem tên của mình ký lên trên cái văn kiện hoàn toàn không biết nội dung ấy.

Ghi xong cái tên, đầu óc tôi có chút sáng suốt, đột nhiên thức tỉnh. Tối hôm qua tôi không phải đi chơi một đêm tình sao? Không phải là cùng đàn ông ở với nhau sao? Không phải là không về nhà sao? Thế thì tôi đây vừa kí cái gì vậy ah!! Trời ạh!

Lúc này không còn cách nào bận tâm đến cơ thể đau nhức chưa kịp thích ứng nữa, tôi vội vàng giãy dụa, bò dậy từ trên giường, đột nhiên lại ngoài ý muốn nhìn thấy một phu nhân khí chất xuất chúng, mỹ miều xinh đẹp đứng ngay trước mặt.

Mẹ ơi, chẳng lẽ tôi lại lựa chọn một người đàn ông đã có vợ? Hơn nữa còn bị bắt gian tại trân? Tin tưởng tôi đi, tôi đối với việc trở thành một Tiểu Tam thật sự không có hứng thú ah, không có hứng thú thiệt mà…>”< Nhưng hình như người phụ nữ trước mắt có điểm quái dị, chẳng những không có tức giận, nổi đóa, trách mắng, mà là cầm lấy phần văn kiện giấy tờ gì đó kia mỉm cười, nụ cười thoạt nhìn có chút gian ác, có chút đắc ý, giống như đạt được nguyện vọng mà thỏa mãn cười. Da đầu tôi một trận tê dại, đem tay hướng người đó với tới, miệng còn há hốc chưa kịp nói gì đã thấy nàng tôi hoa hoa lệ lệ mang theo nụ cười lướt đi, còn rất lễ phép đem cửa đóng kín lại. Tay chân tôi vẫn duy trì tư thế như cũ, miệng mở to, xoay người chuyển hướng sang bên cạnh đối diện với ánh mắt tràn đầy nghi hoặc nhưng vô cùng xinh đẹp của ai đó. Rất tốt, xem ra nam chính cũng tỉnh ngủ rồi. Anh đầu tiên nhắm mắt lại một lần nữa, cau mày trầm tư một chút rồi đột nhiên tung mình ngồi dậy, hướng về phía tủ đầu giường và cầm lấy một chiếc kính đeo lên trên sống mũi. Không thể phủ nhận, anh là người đàn ông có thể dựa vào một chiếc kính mà thay đổi hoàn toàn khí chất cùng mị lực, không đeo kính lên anh mê người, điên cuồng, cuồng dã, nhiệt tình cùng tà khí, lúc đeo lên ánh mắt anh ưu nhã, lý trí, bình tĩnh, lạnh lùng cùng với……ngượng ngùng. Căn bản là sự kết hợp của hai loại nhân cách. Lúc này đeo kính lên anh trông thật ưu nhã tuấn mỹ, thế nhưng tầm mắt vừa chuyển qua trên người của tôi lại tập tức khác hẳn, gương mặt tuấn tú nhàn nhạt đỏ ửng, có chút thuần tình khả ái. Tôi theo tầm mắt của anh nhìn về phía thân thể của mình, thì ra là lúc ngồi dậy chăn bị tuột đến tận thắt lưng, bộ ngực ngạo nhân hoàn mỹ không che đậy cứ thế hào phóng cùng anh lên tiếng chào hỏi. Tôi bình tĩnh đem chăn kéo lên qua cổ, đặt tại cằm, nhìn anh như có điều suy nghĩ. Lúc ngồi dậy anh vẫn giống như trước trần truồng nửa người trên, khẽ cúi đầu, mái tóc mềm mại rũ xuống che giấu đôi mắt suy tư đằng sau chiếc kính y như một bóng ma làm người ta nhìn không ra điều gì cả.

Bình luận

Để lại bình luận