Chương 4

“Được rồi… Được rồi, đi làm đi, đi làm đi.” Anh gật đầu mỉm cười, sau đó cùng giám đốc xuống bàn của Tề Vãn.

Tề Vãn đứng thẳng dậy với một nụ cười nhạt trên môi.

“Đây là Tề Vãn, thư ký của anh. Nếu như anh có bất cứ điều gì muốn biết, chỉ cần hỏi cô ấy là được.” Giám đốc kính cẩn nói.

Tề Vãn nhìn chằm chằm vào vị sếp đang đứng trước mặt cô. Hóa ra tay chơi nhìn như thế này à. Ồ, nhìn kỹ lại có chút… Tề Vãn suy nghĩ trong lòng. Khi mắt cô chạm vào ánh mắt của anh, lập tức bị mê hoặc.

“Lý Tử Lục.” Người đàn một tay ôm lấy người phụ nữ kia, bàn tay còn lại duỗi ra trước mặt Tề Vãn.

“Vâng…” Tề Vãn nhanh chóng ngắt mạch suy mạch vội đưa tay ra: “Anh Lý, rất mong được anh chỉ bảo thêm.”

Lý Tử Lục nhẹ nhàng bắt tay Tề Vãn, sau đó buông tay cô rồi hạ lệnh: “ Mười lăm phút nữa đem tài liệu đến văn phòng của tôi.”

Nói xong, Lý Tử Lục ôm lấy người phụ nữ kia bước vào văn phòng.

Tề Vãn nhìn vào lưng Lý Tử Lục, trong trí nhớ bỗng lóe lên ánh mắt người đàn ông mà cô gặp đêm đó, mặc dù ngoại hình có phần khác biệt, nhưng mà nhìn thoáng qua vẫn khá giống nhau.

Tề Vãn sắp xếp suy nghĩ của mình, nhanh chóng phân loại các tài liệu cần sắp xếp. Đúng 15 phút sau, cô gõ cửa phòng Lý Tử Lục.

“Vào đi.” Giọng nói của Lý Tử Lục phát ra từ sau cánh cửa.

Tề Vãn mở cửa và bước vào.

Đúng như dự đoán, người phụ nữ kia đang cuộn tròn trong lòng Lý Tử Lục như một con bạch tuộc động dục.

Tề Vãn là một thư ký cấp cao đã được đào tạo. Từ lâu cô đã quen với những cảnh như vậy do đó cô bước đến bàn làm việc của Lý Tử Lục với khuôn mặt vô cảm.

“Anh Lý, đây là tất cả tài liệu anh muốn. Ngoài ra, đây là tài liệu cần anh ký, tất cả đều đã được phân loại.” Tề Vãn nhẹ nhàng nói.

“Được rồi, được rồi, An Sa, đợi một chút, được chứ?” Lý Tử Lục vừa nói chuyện với người phụ nữ quyến rũ vừa ra hiệu cho Tề Vãn để lại tài liệu. “Tôi sẽ xem.”

Tề Vãn đặt tài liệu xuống: “Anh Lý, tôi sẽ ra ngoài trước, nếu anh có việc gì cần thì có thể gọi tôi.”

Lý Tử Lục gật đầu với cô mỉm cười thân thiện. Sau đó Tề Vãn đi ra ngoài,nhân tiện đóng cửa lại.

Chưa đầy mười phút sau, người phụ nữ tuyệt đẹp tên An Sa bước ra khỏi văn phòng của Lý Tử Lục với vẻ mặt hạnh phúc. Khi bước ngang qua chỗ Tề Vãn, cô ta mỉm cười chào, đương nhiên Tề Vãn cũng lịch sự cười đáp lại.

Tuy nhiên, cả ngày hôm ấy, Lý Tử Lục thật sự không hề bước chân ra khỏi phòng làm việc, thậm chí cả bữa trưa cũng là gọi đồ ăn mang đến, điều này khiến Tề Vãn có chútngạc nhiên.

Cho đến buổi chiều khi chuẩn bị hết giờ làm, Lý Tử Lục lại bất ngờ rời khỏi văn phòng đi đến bàn của Tề Vãn.

Ngay khi nhìn thấy sự xuất hiện của anh, Tề Vãn lập tức đứng dậy: “Anh Lý, tôi có thể giúp gì được cho anh?”

Lý Tử Lục mỉm cười, khóe miệng cong cong vẻ quyến rũ. Một tay nâng cằm Tề Vãn tặc lưỡi: “Chà …” Sau đó lại thả ra.

“Tối nay cô có bận gì không?”

Tề Vãn đã bị sốc bởi những hành động vừa rồi của anh, thậm chí còn bối rối hợn cả khi nghe câu hỏi: “Không… vâng”

“Có hay không?”

“Không.”

“Thật may.” Lý Tử Lục lấy thẻ tín dụng ra đưa nó tới cho cô: “Tôi biết điều này có chút không hay, nhưng tôi hy vọng cô có thể hiểu và thông cảm. Đây là thẻ tín dụng của tôi. Cô hãy đi mua một đầm. Tối nay chúng ta cần tiếp đón một khách hàng quan trọng.”

Sau khi nghe những lời của Lý Tử Lục, Tề Vãn thở phào nhẹ nhõm khéo léo từ chối thẻ tín dụng của anh: “Tôi có thể tự chuẩn bị quần áo. Ngoài ra, bây giờ tôi sắp hết giờ làm, nếu giờ tôi không về thì sợ rằng tôi sẽ không chuẩn bị kịp.”

“Đúng vậy… Ừm, cô có thể về nhà để chuẩn bị. Bảy giờ tối nay tôi sẽ đón cô.” Sau khi nói xong, Lý Tử Lục dừng lại một lần nữa. Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt quá mức thanh lịch của Tề Vãn nói thêm: “Hãy nhớ rằng, tôi muốn cô đẹp phải thật đẹp.”

Bình luận

Để lại bình luận