Chương 4

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 4

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Lên Lầu

Bác sĩ định tiến lên kiểm tra, nhưng Lý Quân giơ tay cản lại. “Không cần. Cô ấy lừa chúng ta.”

Tiếng nhạc hội dưới lầu vọng lên, phá vỡ bầu không khí quỷ dị. Bác sĩ cầm hòm thuốc, lẳng lặng rút lui.

Tô Tình dựa vào đầu giường, cười với Lý Quân. “Tôi đâu có gọi bác sĩ. Tôi chỉ muốn xuống lầu, nhưng nạng rớt, với không tới. Tôi đâu có lừa anh.”

Lý Quân nhặt đôi nạng lên, đưa cho cô, không nói một lời, xoay người đi ra.

“Này!” Tô Tình gọi.

Lý Quân dừng lại, quay đầu.

Dưới ánh đèn vàng vọt, đôi mắt Tô Tình lấp lánh. “Chống nạng đi chậm lắm. Anh bế tôi xuống đi.”

Lý Quân hừ lạnh một tiếng, nhấc chân bước đi.

Tô Tình cầm lấy điện thoại, còn chưa bấm số đã giơ lên, giả vờ nói. “A lô, quầy lễ tân phải không? Cho tôi hỏi, nhân viên của các anh tên Lý Quân…”

Người đàn ông quay lại, vội vã chạy tới giật lấy điện thoại từ tay cô.

Tô Tình cười đắc ý, xoa xoa cổ tay. “Nhẹ thôi chứ. Làm đau tay người ta.”

Lý Quân hít một hơi thật sâu, trừng mắt nhìn cô. Cuối cùng, anh ta cúi người, bế thốc cô lên.

Tô Tình vẫn mặc chiếc sườn xám xẻ tà cao hôm qua. Trên người cô rất thơm, không phải mùi nước hoa nồng gắt, mà là mùi trái cây thanh mát, rất dễ chịu. Cơ thể cô mềm mại, và nhẹ bẫng. Cô cao khoảng một mét bảy, nhưng rất gầy, dù những chỗ cần có thịt thì một chút cũng không thiếu.

Chỉ là bế cô xuống lầu, quãng đường ngắn ngủi chưa đến ba phút. Lý Quân bị bộ ngực mềm mại của cô ép vào người mấy lần. Đôi tay non mềm của cô cố tình vòng qua cổ anh, khi nói chuyện, hơi thở cố ý phả vào tai anh.

“Cái đó của anh…” Giọng cô cao lên, mang theo chút thích thú, “…sao lại cứng nữa rồi?”

Cô rõ ràng cảm nhận được một vật nóng rực, căng cứng đang đội lên dưới lớp quần đồng phục, cách một lớp vải sườn xám mỏng manh, cọ vào đùi cô.

“Chạm vào người ta, đau quá nha.”

Mặt Lý Quân đen sầm. Anh ta bế cô đến gần sân khấu ca múa, tìm một chiếc ghế đặt cô xuống, rồi xoay người bỏ đi như chạy trốn.

Tô Tình vẫy vẫy tay. “Cảm ơn, Ngài Phi…”

Lý Quân đột ngột quay đầu, trừng mắt.

Tô Tình cười rộ lên. “Đại ca~”

Lý Quân: “…”

Tô Tình ngồi xuống. Vẻ đẹp của cô lập tức thu hút vô số ánh nhìn của đàn ông. Gương mặt tinh xảo không thua minh tinh, dáng người nóng bỏng. Chiếc sườn xám ôm trọn cặp mông no đủ, bên dưới là cặp đùi trắng nõn, làn da như phát sáng.

Những người đàn ông đó, dù bên cạnh đã có phụ nữ, vẫn không ngừng liếc trộm.

Họ chú ý đến chiếc lắc chân của cô. Đó là phiên bản giới hạn, cả nước chỉ có hai mươi chiếc, trị giá hơn hai mươi vạn. Không chỉ giàu mà còn phải có thân phận mới mua được.

Mà cô gái này, lại tùy tiện đeo vật quý giá như vậy ở cổ chân.

Chưa đầy mười phút, đã có bốn người đàn ông đến mời rượu. Cô chỉ vào bàn chân bị thương, mỉm cười, cầm ly nước trái cây lên. Cô ở trong giới này nhiều năm, sớm đã nhìn thấu dục vọng trần trụi trong mắt bọn họ. Họ chỉ muốn một đêm.

Bình luận

Để lại bình luận