Chương 4

: Bị con ma men đè xuống giường chơi, ma men mơ hồ nhận lầm anh thành em trai (phần 4)

“Phồn Phồn… Lạc Phồn…” Tiêu Trạch một bên dựa xuống hôn lên tấm lưng xinh đẹp của Lạc Minh, một bên gọi tên em trai của Lạc Minh, dưới thân vẫn còn đang mãnh liệt va chạm.

Lạc Minh càng không ngừng rên rỉ, cánh môi gần như muốn cắn đến chảy máu.

Không biết qua bao lâu, Lạc Minh cảm thấy mình sắp bị đâm thủng, Tiêu Trạch mới dừng lại, rút cặc ra ngoài, sảng khoái hô một hơi.

Trong cơ thể có một luồng nhiệt nóng cuồn cuộn tuôn trào, chảy tới miệng lỗ, đi xuống theo đùi trong của anh, cảm giác sỉ nhục tại thời khắc này bị phóng đại đến vô hạn, Lạc Minh hận không thể đập đầu chết tại chỗ.

Nhưng hết thảy còn chưa kết thúc, Tiêu Trạch lật người anh lại, tách hai chân của anh ra, lần nữa nhét thứ đồ vẫn còn nóng rực đó vào trong cơ thể của Lạc Minh.

Hai tay Tiêu Trạch chống ở hai bên Lạc Minh, một bên vặn vẹo thắt lưng rút cặc của mình ra, một bên dùng hai mắt mê ly nhìn anh, thoáng chốc, trong mắt hắn hiện lên một tia hoảng sợ, nhưng rất nhanh lại mơ hồ.

Hắn cúi đầu muốn hôn Lạc Minh.

Nhưng Lạc Minh quay mặt đi không muốn hắn hôn mình.

Nụ hôn của Tiêu Trạch rơi vào bên cổ anh, hắn ngậm thịt bên cổ anh gặm cắn, liếm láp, một bên còn nhẹ giọng nỉ non, niệm một cái tên bọn họ đều vô cùng quen thuộc.

Thần kinh Lạc Minh căng cứng thừa nhận trận mạo phạm này, một khắc cũng không muốn thả lỏng thần kinh, cho dù nhìn thoáng đi sẽ giúp mình hưởng thụ hơn một chút, giúp mình dễ chịu hơn một chút.

Anh sửa lại giới tính, để tránh bí mật bị phát hiện, anh vẫn luôn sống một mình, ngoại trừ việc đã từng lên giường với kẻ cưỡng bức mình nhiều năm trước, anh vẫn luôn ở trong trạng thái độc thân.

Rõ ràng anh cũng khát vọng qua nửa đêm có người có thể cùng anh ấp má kề môi, trò chuyện với khoảng cách gần, cho dù chỉ là một lần hồ đồ chơi trò ân ái không biết đối phương là ai, nhưng có thể giải tỏa hư không là tốt rồi.

Nhưng giờ phút này người làm tình với anh, lại một bên hưởng thụ thân thể của anh, một bên gọi tên em trai của anh.

Còn tệ hơn là làm chuyện đó với người lạ.

Từng có người đề cập đến, em trai và anh lớn lên trông rất giống nhau, Lạc Minh tự giễu cười một tiếng, buộc chặt lại áo ngủ đã bị nới lỏng trong lúc vô tình của mình.

Anh rút tay ra, che mặt lại, mỉm cười chết lặng, cam chịu mở rộng hai chân để Tiêu Trạch tùy ý chà đạp.

________________

Bình luận

Để lại bình luận