Chương 40

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 40

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Chuyển ngữ: Long Đế Novel
“Yến Chiêu, cháu cũng đến đây à, khéo quá.” Sau khi Kiều Khương mua bắp rang bơ xong, Cao Kim Lan mới thấy Yến Chiêu, bà đi tới chào hỏi rồi nói với cô gái bên cạnh: “Cô bé à, thằng nhóc Yến Chiêu này là đứa tốt tính, cháu phải giữ gìn đấy nhé.”
“Chắc không giữ được đâu.” Kiều Khương ở cạnh xen lời.
Yến Chiêu: “…”
Cao Kim Lan không hiểu, tưởng Kiều Khương định gây sự, liền chọc tay nàng: “Nói gì đấy.”
“Chào dì, cháu họ Kiều, dì có thể gọi cháu là Tiểu Kiều.” Cô gái mỉm cười giới thiệu bản thân, sau đó nhìn Kiều Khương, nói: “Chị đẹp thật đấy, còn đẹp hơn ngôi sao điện ảnh em yêu thích. ”
Cô ta rất chột dạ, không biết liệu Kiều Khương có nghe thấy lời mình nói trong điện thoại, cũng không biết liệu Kiều Khương có vạch trần mình trước mặt mọi người. Tóm lại hiện giờ cô ta phải nịnh nọt Kiều Khương, thậm chí đến giày của nàng cũng không bỏ qua – cả vùng ngoại ô này cũng không thấy đôi nào đẹp hơn.
Điều khiến Kiều Khương khó chịu nhất là cô gái này cùng họ với nàng, còn muốn người ta gọi là Tiểu Kiều, nàng cười xùy. Có điện thoại gọi đến, nàng đi sang bên cạnh nhận cuộc gọi, là sếp lớn gọi tới, bảo gửi một bản báo cáo từ email lúc trước của nàng. Email của nàng bị mã hóa, mà trợ lý lại không biết mật khẩu.
Kiều Khương đáp “vâng” rồi cúp điện thoại, gửi báo cáo xong thì dẫn Cao Kim Lan vào rạp. Trên màn hình đang chiếu quảng cáo, đèn chớp sáng chớp tối, ánh sáng lờ mờ rọi xuống bậc thang dưới chân nàng. Nàng dìu Cao Kim Lan lên bậc, nhìn quanh thì thấy Yến Chiêu ngồi ở hàng cuối cùng.
Người đến xem rất ít, ở hàng bốn, năm không có ai, hàng thứ sáu chỉ có hai người, là một đôi yêu nhau, hàng thứ bảy có bốn người, thứ tám là hàng cuối cùng, Tiểu Kiều và Yến Chiêu ngồi chính giữa.
Vị trí này do Tiểu Kiều chọn, nói đây là vị trí xem phim tốt nhất.
Kiều Khương dẫn Cao Kim Lan đi đến cạnh Yến Chiêu, nàng đặt bắp rang bơ xuống, ngồi vững ở bên trái Yến Chiêu.
Cao Kim Lan kéo tay trái của nàng, nói: “Sao lại ngồi cạnh người ta? Chẳng phải làm phiền họ à? Mau đổi chỗ đi.”
“Vé của mẹ con mình là ghế này, không thể chiếm chỗ của người khác được.” Kiều Khương nói dối rất trôi chảy.
“A, thế phải làm sao?” Cao Kim Lan áy náy, định nói gì thêm thì phim đã bắt đầu.
Kiều Khương ăn bắp, hết miếng này đến miếng kia, ăn xong, nàng đặt tay lên áo thun của Yến Chiêu.
Yến Chiêu cúi đầu nhìn nhưng không nói gì.
Bàn tay tác quái xoa đến xoa đi cơ bụng của anh, rồi lại xoa quần anh.
Đây không thể gọi là lau tay được nữa, lau tiếp sẽ bốc hỏa thật.
Yến Chiêu cầm tay nàng đẩy về, ai ngờ Kiều Khương lập tức bóp lấy vật đang mềm kia. Yến Chiêu hít một hơi sâu, buông tay ra, nhìn nàng bằng đôi mắt đen sâu hút, không biết rốt cuộc nàng định làm gì.
Kiều Khương duỗi tay vào, thứ đó thoáng cái thức tỉnh, rất nóng, rất cứng, áp vào lòng bàn tay nàng.
Nàng xoa xoa quy đầu nóng rực, đè ngón cái xuống gảy lỗ sáo.
Yến Chiêu thở dốc, tay phải che miệng và cằm, hơi thở nặng nề của anh truyền đến tai Kiều Khương. Nàng thong thả vân vê, chất lỏng trong suốt dính trên đầu ngón tay, ngón trỏ nhẹ nhàng cào lỗ sáo mẫn cảm.
Yến Chiêu giữ tay nàng lại, không cho nhúc nhích.
Cơ bắp toàn thân anh căng cứng, cơ thể đã đạt đến giới hạn chịu đựng.
Kiều Khương bỗng ghé sát vào tai anh, nàng không nói gì, chỉ dùng răng cắn dái tai anh.
Rất giống lần nàng cắn cổ anh lúc sắp đổ gục trong cơn cực khoái.
Lập tức, máu Yến Chiêu nổ tung, có thứ gì xộc thẳng, chạy khắp tứ chi, vật trong quần lót cứng đến mức như sắp chọc thủng chiếc quần.
Kiều Khương nhả răng, đứng dậy nói với Cao Kim Lan: “Con đi vệ sinh.”
Ánh sáng trong phim chập chờn, bóng dáng Kiều Khương nhanh chóng biến mất ở lối đi, Yến Chiêu nghe thấy giọng mình khàn khàn: “Tôi ra ngoài một lát.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận