Chương 40

Lâm Nguyệt lấy một cái tạp dề đeo lên người.
Lúc này anh rể cũng đi qua, rất hiển nhiên anh ta đã nhìn thấy bộ trang phục của Lâm Nguyệt. Anh ta khựng lại trong giây lát, đứng yên mấy giây rồi đi đến bên cạnh bồn rửa đồ ăn.
Lâm Nguyệt dùng khóe mắt nhìn theo đôi mắt của anh ta.
Mặc dù phản ứng của anh ta như không hề dao động, nhưng Lâm Nguyệt có kinh nghiệm dồi dào nên đã cảm nhận được người đàn ông này có thể cưa đổ.
Nhìn thấy một người phụ nữ có ý đồ khác xuất hiện bên cạnh mình, nhưng lại im lặng không lên tiếng, rất có khả năng anh ta đã âm thầm đồng ý hành vi câu dẫn của người phụ nữ đó.
“Anh rể, hình như vòi nước bị kẹt mất rồi thì phải?”
Lâm Nguyệt phát hiện nước không chảy xuống bồn rửa, vừa cong eo kiểm tra vừa kêu anh ta.
“Để anh xem thử.”
Lực chú ý của anh rể bị thu hút, anh ta đi đến sau lưng Lâm Nguyệt, phát hiện đúng là ống nước bị kẹt, bèn khom lưng xử lý.
Lúc cúi đầu xuống, anh ta nhìn thấy cặρ √υ” trắng muốt được bọc bên trong chiếc áo lụa trong suốt của Lâm Nguyệt, khẽ đong đưa theo từng cử động của cô, đầṳ ѵú hồng hào chống vải áo khiến nó nhô lên một điểm.
Yết hầu anh ta lăn lộn một chút. Kẻ ngốc cũng có thể nhận thấy Lâm Nguyệt đang nhắm vào anh ta, chẳng qua lúc này trong đầu anh ta đang giằng xé nội tâm mà thôi.
Lâm Nguyệt còn muốn đổ thêm dầu vào lửa. Cô dùng tay quạt không khí, oán trách một câu: “Trời nóng quá đó.”
Đồng thời cuốn vạt áo lụa lên đến vòng eo. Cặp mông tròng trĩnh và đùi đẹp thon gọn hoàn toàn kí©ɧ ŧɧí©ɧ ánh mắt của người đàn ông.
“Vậy à? Mở cửa sổ ra là hết nóng.” Cuối cùng anh ta cũng trả lời Lâm Nguyệt, vươn tay đẩy cửa sổ ra.
Nhất thời một cơn gió thổi vào, khiến Lâm Nguyệt vốn chỉ giả vờ bị nóng không nhịn được run rẩy một chút.
Bởi vì mở cửa sổ nên phong cảnh bên ngoài hoàn toàn đập vào mắt, đồng thời người ở bên ngoài thì cần thò đầu thì sẽ nhìn thấy cảnh tượng trong nhà.
Lâm Nguyệt cảm thấy anh rể này đang muốn khiến mình biết khó mà lui, nhưng anh ta đã đánh giá mình quá thấp. Chuyện làʍ t̠ìиɦ ngoài trời cô từng làm không ít lần cơ mà.
Chàng trai à, đừng chống cự một cách vô ích nữa!
Lâm Nguyệt mỉm cười nói: “Cảm ơn anh rể, em khá hơn nhiều rồi.”
Dứt lời, cô tiếp tục rửa đồ ăn. Cô cong eo xuống, vòng eo mảnh khảng và cặp mông đầy đặn lộ rõ ngay trước mắt anh ta, thậm chí vườn hoa bí ẩn giữa hai chân cũng hơi giạng ra trước mắt anh ta, lộ ra một khe thịt mê người.
“Em không sợ bị phát hiện à?” Cuối cùng người đàn ông không nhịn được hỏi một câu.
Anh ta không thể tin được trên thế giới này lại có người vô liêm sỉ đến thế, nhưng bàn tay của anh ta đã kìm lòng không đậu sờ lên vòng eo Lâm Nguyệt, xúc cảm tuyệt vời đến mức chỉ cần chạm vào sẽ không thể dứt bỏ, sau đó bàn tay sờ lên bộ ngực.
“Anh rể không thích à?”
Lâm Nguyệt chu mông, hυyệŧ dán sát phần háng quần jeans của người đàn ông rồi cọ xát. Cô cảm thấy một cái lều lớn đang dựng lên từ chỗ háng quần jeans, đồng thời núʍ ѵú cũng bị ngón tay anh ta kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không khỏi rêи ɾỉ thành tiếng: “Ưm ~”
Người đàn ông che miệng cô lại.
Anh ta sợ bị người vợ trong phòng khách phát hiện, nhưng lại không muốn buông tha cho người phụ nữ này.
Thân thể của cô cứ như có ma lực, khiến anh ta kìm lòng không đậu muốn thăm dò.

Bình luận

Để lại bình luận