Chương 41

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 41

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Lần Đầu Tiên Trong Phòng Tắm (Cảnh báo: Nội dung nhạy cảm)

Cô muốn bảo anh đừng nói nữa. Vất vả lắm mới có cơ hội hít thở, Tô Yểu thở hổn hển dựa vào vai Lương Sở Uyên, “Nóng quá.”

Lương Sở Uyên ngậm lấy vành tai cô, nâng mặt cô lên để nhìn thẳng vào mắt mình. Nóng nữa đi. Trong lòng Tô Yểu lộp bộp.

Đi tắm nhé? Anh hỏi.
Tô Yểu: “…” Tắm chung?

Lúc vòi hoa sen bắt đầu xả nước, trên người Tô Yểu chỉ còn lại chiếc quần lót ren mỏng manh. Cánh tay cô vòng qua cổ Lương Sở Uyên, bộ ngực trắng nõn căng tròn ép chặt vào lồng ngực rắn chắc của anh. Trên đó loang lổ vài vết tay đỏ ửng đáng sợ kéo dài đến quầng vú thâm sẫm, biến thành một loạt dấu răng nhàn nhạt, mơ hồ ẩn hiện bên cạnh nụ hoa sưng đỏ.

“Sở Uyên…” Tô Yểu cũng không biết vì sao mình lại gọi tên anh, đầu óc cô như lạc vào sương mù, chỉ cảm thấy trong cơ thể như có vô số con kiến đang bò trong xương cốt, vừa ngứa ngáy lại không có cách nào gãi.

Một tiếng “ừ” khẽ bật ra từ cổ họng gần như không thể nghe thấy, giống như tiếng nức nở của động vật nhỏ. Lương Sở Uyên vùi đầu liếm láp cổ cô, từ trước ra sau, đáy mắt ánh lên vẻ chiếm hữu nồng đậm. Tay anh dùng thêm chút lực, dễ dàng nhấc bổng cả người cô lên, đặt cô dựa vào bức tường gạch men lạnh lẽo.

Tường gạch dính hơi nước, rất trơn. Tư thế này khiến Tô Yểu hoảng hốt, vội vàng vòng chân qua eo anh siết chặt, “Trơn quá!”

Lương Sở Uyên bật cười khe khẽ. Nụ cười này như vọng về từ một nơi rất xa, hơi thở cực nhẹ. Tô Yểu khép hờ mắt, không thể nhìn rõ suy nghĩ trong lòng anh, nhưng cả thể xác và tinh thần lại sảng khoái lạ thường. Hoa huyệt tức thời trở nên mẫn cảm như đang nuốt lấy không khí, cánh hoa khẽ hé mở, rỉ ra một chút dịch nhờn trong suốt.

Lương Sở Uyên cảm nhận được sự biến hóa này của Tô Yểu. Cô dán chặt vào bụng anh, đôi chân không yên phận mà cọ loạn. Côn thịt đang kích động ngẩng cao đầu khẽ nhảy lên, đột nhiên chạm phải huyệt động mềm mại cách một lớp quần lót mỏng. Ấm ướt, nóng bỏng, mềm mại. Cảm giác tuyệt vời hơn vô số lần tưởng tượng. Anh cúi mắt, kéo tuột chiếc quần lót ren xuống, hoa huyệt kiều diễm e ấp lập tức bại lộ trước mắt anh.

Hơi thở hỗn loạn thêm vài phần, anh bình tĩnh đưa một ngón tay vào trong thăm dò.
“A…” Dị vật xâm nhập, Tô Yểu cũng không quá khó để thích ứng. Chỉ là cảm giác này so với khi cô tự thỏa mãn có chút khác biệt… lúc này kích thích hơn nhiều. Ngón tay anh to hơn một chút, khớp xương hơi cứng, cũng dài hơn một chút. Ngón giữa khuấy đảo vài vòng trong tiểu huyệt mềm mại, mang ra rất nhiều dịch nhờn. Lương Sở Uyên ngậm lấy bờ vai trần mịn màng của Tô Yểu, hơi thở thô nặng. Anh lặng lẽ kéo xuống chiếc quần lót vướng víu của mình, sau đó lại đưa thêm một ngón tay vào.

Chật hơn. Nhưng mới chỉ hai ngón tay mà thôi. Nhỏ như vậy, lát nữa anh tiến vào thế nào đây?

“Trướng quá… Anh động chút đi.” Tô Yểu thở dốc bên tai anh nói.

Bụng dưới căng tức khó chịu, Lương Sở Uyên cắn răng bắt đầu cử động, vừa dùng ngón tay khuấy đảo trong huyệt nhỏ, vừa dùng côn thịt nóng rẫy cọ xát vào đùi non của cô. Khi hai ngón tay ra vào trở nên trơn tru hơn, anh tìm đến hạt ngọc nhỏ xinh, rồi phát hiện chỉ cần chạm nhẹ vào đó, Tô Yểu sẽ nhạy cảm đến run rẩy. Thế là anh lại ấn, lại vê, say mê chơi đùa, chơi đến khi mật huyệt lầy lội không chịu nổi.

“Đừng… đừng như vậy mà… A…” Miệng nói vậy nhưng Tô Yểu lại càng siết chặt Lương Sở Uyên hơn, cô khao khát khó nhịn mà khẽ cử động thân thể, lúc lên lúc xuống, đôi gò bồng đảo trở thành công cụ trợ hứng, cọ xát vào bụng và ngực anh, lặp đi lặp lại… Cô muốn côn thịt của anh nhanh chóng cắm vào. Lấp đầy cô, hung hăng xuyên thấu, không cần chút ôn nhu nào.

Sự chủ động của Tô Yểu quả nhiên tiếp thêm động lực cho Lương Sở Uyên. Hai mắt anh sáng rực, nhanh chóng kết thúc màn dạo đầu, đưa quy đầu nóng bỏng tiến vào… Không ngờ côn thịt lại vướng phải hai cánh môi mềm mại, như lạc đường mà trượt sang một bên, thúc mạnh vào bắp đùi.

Bình luận (0)

Để lại bình luận