Chương 41

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 41

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: CHÌA KHÓA

Lương Sam tỉnh dậy khi trời đã quá trưa. Căn phòng ngủ vẫn còn phảng phất một mùi hương nồng nàn, ngai ngái của hoan lạc. Cô đưa tay lên thái dương, cảm nhận cơn đau mỏi âm ỉ. Toàn thân cô như vừa bị tháo rời rồi lắp ráp lại một cách cẩu thả.

Bên cạnh cô, Kỷ Vũ đã rời giường. Cô nghe thấy tiếng nước chảy trong bếp, tiếng lách cách của bát đũa.

Một lúc sau, cậu bưng vào một khay đồ ăn. Cháo trắng, trứng muối, và một ly nước cam. Cậu không mặc áo, chỉ quấn hờ một chiếc khăn tắm quanh hông. Tóc vẫn còn ướt. Làn da tuổi hai mươi của cậu căng mọng, không một dấu vết mệt mỏi, chỉ có sự no đủ, thỏa mãn của một con thú săn mồi vừa có một bữa tiệc thịnh soạn.

Cô là bữa tiệc đó.

“Chị ăn đi cho nóng.” Cậu đặt khay lên bàn, giọng nói trong trẻo, trái ngược hoàn toàn với những tiếng gầm gừ khàn đặc đêm qua.

Lương Sam chống người ngồi dậy. Chiếc chăn lụa trễ xuống, để lộ tấm lưng trần chi chít những dấu hôn đỏ thẫm – kiệt tác của cậu.

“Hôm nay cậu không có tiết à?” Cô hỏi, giọng khản đặc.

“Chiều mới có.” Cậu ngồi xuống mép giường, thản nhiên nhìn cô. “Em đưa chị đi làm. Rồi em lái xe của chị về trường.”

Lương Sam nhướng mày. Lái xe của cô?

“Đừng nhìn em như vậy.” Kỷ Vũ cười, lộ ra chiếc răng khểnh tinh nghịch. “Hôm qua chị nói rồi. Em là ‘tài xế’ của chị.”

Cậu ta nhớ. Cậu ta nhớ mọi lời cô nói trong lúc mê man.

“Vậy lỡ tôi gây tai nạn thì sao?” Cô trêu chọc, múc một thìa cháo.

Kỷ Vũ ghé sát vào, hơi thở nóng rực phả vào tai cô. “Nếu chị sợ, vậy đêm nay em sẽ ‘bắt đền’ chị gấp đôi.”

Lương Sam rùng mình. Cậu nhóc này đúng là một con yêu quái. Một con yêu quái đội lốt thiên thần.

Cô mệt mỏi đứng dậy, đi vào phòng tắm. Lúc quay ra, cô ném chùm chìa khóa xe của mình lên giường.

“Cầm lấy. Tan tầm, tôi muốn thấy xe của tôi và tài xế của tôi, chờ ở dưới sảnh. Đừng có đến muộn.”

Kỷ Vũ bắt lấy chùm chìa khóa. Ánh mắt cậu ta sáng rực.

Cậu ta không chỉ có được cơ thể cô. Cậu ta vừa có được sự cho phép của cô. Sự cho phép để bước vào cuộc sống của cô, một cách công khai.

“Tuân lệnh, thưa sếp.” Cậu đứng nghiêm, giơ tay chào. Nhưng trong đôi mắt cười kia, Lương Sam biết, cậu ta mới là “sếp” của cô, ít nhất là trên giường.

Lúc cậu đưa cô đến công ty, Lương Sam nhìn cậu. Ánh mặt trời buổi sáng chiếu vào sườn mặt hoàn hảo. Thật khó tin, khối băng lạnh lùng này, đêm qua lại có thể dã tính và cuồng nhiệt đến vậy.

“Nhìn gì?” Cậu hỏi, mắt vẫn nhìn đường.

“Nhìn xem da mặt cậu dày bao nhiêu.”

Kỷ Vũ cười. “Không dày bằng chị.” Cậu nghiêng đầu. “Em đi đây. Tối gặp, ‘chồng’ ơi.”

Cậu ta nhại lại tiếng cô rên rỉ đêm qua.

Lương Sam đỏ mặt, đóng sầm cửa xe.

“Biến đi!”

Chiếc xe của cô, lao đi, mang theo tiếng cười sảng khoái của cậu.

Bình luận

Để lại bình luận