Chương 42

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 42

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: TIẾNG THỞ TRONG ĐÊM

Kha Tùng Ứng ghét bệnh viện. Mùi thuốc khử trùng làm anh nhớ đến cái đêm anh biết ba mình ngoại tình.

Anh nằm trên giường bệnh, vết thương sau gáy đã được khâu lại và băng bó. Cơn sốt đã hạ, nhưng cơn đau đầu vẫn âm ỉ.

Bà nội anh đến, mang theo một bát canh gà hầm.

“Ăn đi con. Sao lại ra nông nỗi này?”

“Con không sao.” Anh ăn lấy lệ.

Bà nội nhìn anh, thở dài. “Từ ngày ba mẹ con… con chưa bao giờ chịu ngồi yên học hành. Giờ lại liều mạng vì một đứa con gái. Nó… nó có đáng không con?”

Kha Tùng Ứng đặt bát canh xuống. Anh nhìn bà, ánh mắt kiên định.

“Bà,” anh nói, “cô ấy không phải là ‘một đứa con gái’. Cô ấy là lý do duy nhất để con không đốt trụi cả cái thế giới này.”

Bà anh sững sờ. Rồi bà gật đầu. “Bà hiểu rồi.”

Đêm đó, anh không ngủ được. Nỗi đau thể xác, và cả nỗi nhớ cô, hành hạ anh. Anh nhớ mùi hương của cô. Anh nhớ cái cách cô run rẩy khi anh chạm vào. Anh nhớ vị của cô.

Anh cứng lên, đau đớn.

Anh rút điện thoại. Đã 11 giờ đêm.

Anh gọi.

“A lô?” Giọng cô ngái ngủ, mềm mại, như một liều thuốc phiện.

“Đánh thức em à?”

“Kha Tùng Ứng!” Cô lập tức tỉnh táo. “Anh… anh sao rồi? Đỡ chưa?”

“Chưa.” Anh nói dối. “Đau muốn chết.”

“Em… em…”

“Anh gọi không phải để nghe em khóc.” Anh gắt. “Anh… đang làm bài tập. Nhưng không ngủ được.”

“Em… em giảng bài cho anh nhé?” Cô hiểu ý.

“Không.” Anh cười. “Anh muốn nghe thứ khác.”

“Thứ… gì?”

“Giọng của em. Em nói gì cũng được. Nói chuyện với anh đi.”

“Em… em không biết nói gì…”

“Vậy em đọc sách.”

“Em đang… đọc… Ngữ Văn.”

“Đọc đi.”

Và thế là, cô đọc. “During the Middle Age the aim of painters was to represent religious themes…” Cô đang đọc một bài luận tiếng Anh.

Anh nhắm mắt. Giọng cô, dù khàn khàn, nhưng lại êm ái, len lỏi vào từng tế bào. Anh không hiểu cô đọc gì. Anh chỉ biết, nó đang xoa dịu anh.

Anh nghe tiếng thở của cô. Anh nghe tiếng cô lật sách.

Anh chìm vào giấc ngủ.

Tô Nhuyễn vẫn đọc. Một lúc sau, cô không nghe anh trả lời.

“Kha Tùng Ứng?”

Cô nghe thấy. Tiếng hít thở đều đều, nhẹ nhàng. Anh ngủ rồi.

Cô không cúp máy. Cô áp điện thoại vào tai, mỉm cười. Cô cũng nhắm mắt, nghe tiếng anh thở. Và cô ngủ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận