Chương 42

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 42

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Xem phim xong, Quân Bạch không đưa Ngôn Khả Khả về ký túc xá của trường nữa mà chở cô đến căn hộ của anh ở ngoài.
Ngôn Khả Khả cũng không muốn về trường vì cô chắc chắn Vu Dương đang đợi cô dưới ký túc xá, mà cô thì chưa biết đối mặt với Vu Dương như thế nào.
Dọc đường đi, Ngôn Khả Khả nghĩ đến tương lai và tình yêu của mình, có chút thất thần, nói chuyện với Quân Bạch câu được câu không.
Quân Bạch cảm thấy không vui, trầm giọng ra lệnh: “Khả Khả, quỳ xuống liếʍ côn ŧᏂịŧ giúp tôi!”
Ngôn Khả Khả nhìn anh với ánh mắt kinh ngạc: “Không phải lúc ở rạp chiếu phim anh đã bắn rồi sao?”
“Tôi cũng không phải là Vu Dương, làm một lần không đủ thỏa mãn!” Quân Bạch trầm mặt nói.
Nhìn thấy sắc mặt của anh không tốt, lá gan Ngôn Khả Khả lại nhỏ, chỉ có thể ấp a ấp úng: “Nhưng mà… đang ở trên xe…”
“Em ngồi xổm xuống, không phải người khác sẽ không nhìn thấy sao?” Giọng điệu của Quân Bạch càng lúc càng không vui: “Sao nào? Hay là em vẫn muốn đi tìm Vu Dương, để cậu ta chụp thêm một bức ảnh khỏa thân?”
Ý trào phúng trong lời nói của Quân Bạch khiến mặt Ngôn Khả Khả lúc đỏ lúc trắng, trong lòng có chút buồn bực nhưng cuối cùng vẫn không dám cãi nhau với anh, chỉ có thể ủy khuất ngồi xổm xuống dưới.
Tay nhỏ của Ngôn Khả Khả vụng về kéo khóa quần của Quân Bạch. Quân Bạch thấy cô căng thẳng nhưng cũng không nói lời nào, chỉ phối hợp với cô cởϊ qυầи ra.
Khóa vừa kéo xuống, côn ŧᏂịŧ dữ tợn thô to màu tím đem lộ ra, đứng thẳng tắp trước tầm mắt của Ngôn Khả Khả, giống như diễu võ dương oai.
Bên dưới Ngôn Khả Khả vô thức ngứa ngáy, tay nhỏ nắm lấy côn ŧᏂịŧ lớn của anh nhẹ nhàng vuốt ve.
Ngôn Khả Khả cảm nhận được nhiệt độ và độ cứng của côn ŧᏂịŧ lớn, cô liếʍ môi theo bản năng, vươn đầu lưỡi liếʍ qυყ đầυ của côn ŧᏂịŧ.
Quân Bạch bị cô liếʍ bất ngờ thì run rẩy, côn ŧᏂịŧ cũng run lên theo.
Đầu lưỡi của Ngôn Khả Khả liếʍ quanh côn ŧᏂịŧ một vòng, ngay cả hai túi trứng cũng không buông tha, sau đó lại mở miệng thật lớn, ngậm lấy côn ŧᏂịŧ anh mà liếʍ mυ”ŧ.
Côn ŧᏂịŧ lớn của Quân Bạch không tương xứng với cái miệng nhỏ của cô. Thỉnh thoảng cô mới thử cho sâu vào cổ họng, thời gian còn lại đều ngậm lấy qυყ đầυ hoặc liếʍ láp thân gậy.
Quân Bạch lái xe rất chậm, dòng xe cộ chạy bên ngoài như dệt với màu đèn neon đầy trời. Trong xe là cảnh Ngôn Khả Khả liếʍ láp côn ŧᏂịŧ của mình. Quân Bạch cảm thấy chuyện tốt đẹp trên đời chính là như này.
Nhưng mà dần dần, côn ŧᏂịŧ của Quân Bạch càng ngày càng cương cứng, mà miệng Khả Khả đã hơi sưng lên.
“Còn chưa được sao?” Ngôn Khả Khả ngẩng đầu nhìn anh bằng ánh mắt đáng thương.
Mắt cô như sóng nước, trong mắt Quân Bạch thì đây là tín hiệu muốn bị thao.
“Mẹ nó!” Quân Bạch thấp giọng mắng một tiếng, phóng xe thật nhanh, đồng thời ra lệnh cho Ngôn Khả Khả: “Tao hóa, tiếp tục liếʍ cho tôi, đến nơi sẽ lập tức thao em!”
Ngôn Khả Khả ủy khuất mím môi, lại cúi đầu bắt đầu liếʍ côn ŧᏂịŧ cho anh.
Vài phút sau, xe chạy về gara phía dưới chung cư.
Quân Bạch mạnh mẽ kéo Ngôn Khả Khả xuống ghế sau, lại nhanh chóng cở quần áo của hai người ra.
Ngôn Khả Khả sợ tới mức vội vàng chặn váy, sốt ruột nói: “Không được làm ở đây! Quân Bạch, chúng ta về nhà rồi làm, đừng làm ở đây, sẽ có người nhìn thấy!”
Quân Bạch mãnh mẽ kéo váy cô ra, không màng đến sự phản kháng của cô, thuần thục cởϊ qυầи lót nhỏ, miệng nói: “Côn ŧᏂịŧ sắp nổ luôn rồi! Ông đây không nhịn nổi! Thao một lần rồi tính!”

Bình luận (0)

Để lại bình luận