Chương 42

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 42

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Hai con thỏ trắng trước ngực cũng lắc lư theo động tác của cô, Cố Ngưng ngậm lấy núm vú màu hồng nhạt, vòng quanh quầng vú, đầu lưỡi đảo quanh, một ngụm ngậm lấy, nặng nề mút vào, cơ hồ muốn từ chỗ cô hút ra sữa, khoái cảm tầng tầng chồng lên nhau, giống như thủy triều vỗ vào cô từng đợt tiếp nối từng đợt.

Kích thích mãnh liệt từ trên xuống dưới đồng thời làm cho da đầu Nhậm Sơ Tuyết tê dại, khoái cảm tích lũy tới cực điểm, ý thức hoàn toàn trống rỗng, hành lang kịch liệt co rút lại, cả người cô run rẩy, giống như núi lửa lở phát, một lượng lớn nước dâm tích tụ trong nháy mắt phun trào ra.


A — Ưm ưm
” Nhậm Sơ Tuyết lúc đạt tới cao trào thét chói tai mới toát ra một âm thanh, đã bị Cố Ngưng gắt gao che miệng, tiếng thét chói tai kẹt ở trong cổ họng không ra được, không lên không xuống, khoái cảm do cô ấy tạo ra quá mức kích thích, không cách nào giải tỏa, cô gấp đến độ đỏ mắt, cắn mạnh tay Cố Ngưng.

Cố Ngưng rên một tiếng, để mặc cho cô cắn.


… Được rồi, buổi biểu diễn hôm nay đến đây là kết thúc, cám ơn các vị khán giả đã ủng hộ, mời mọi người rời khỏi sân khấu một cách có trật tự…

” Giọng nói của các nhân viên trên sân khấu trong sân trong dường như bị ngăn cách bởi một lớp màng dày, không thể nghe rõ ràng.

Nhậm Sơ Tuyết còn đang ở trong dư vị của cơn cao trào, lỗ dâm còn không tự giác co quắp lại, một hồi lâu say không phản ứng kịp.

Tan cuộc đèn sáng lên, khán giả sột soạt đứng dậy rời đi, bỗng nhiên, giọng nói của một cậu bé vang lên, chỉ về phía Nhậm Sơ Tuyết, ngẩng đầu lên đầy nghi ngờ, giọng điệu trẻ con hỏi mẹ đang đứng bên cạnh: ”
Mẹ, sao chị gái bên kia đã lớn như vậy rồi còn muốn người ta ôm?

” Cậu bé vừa nói như vậy, tầm mắt những người khác cũng hóng hớt hướng về phía họ.

Giống như một đòn cảnh cáo, Nhậm Sơ Tuyết tựa hồ bị người ta tưới một chậu nước đá từ đầu tới chân, máu cả người đều đóng băng lại.

Cô…

Bây giờ quần áo của cô không chỉnh tề, bị người ta nhìn thấy hết rồi sao?

Sau lưng có vô số ánh mắt chăm chú như mang theo gai ghim vào người, âm thanh quần chúng nhỏ giọng xì xào bàn tán truyền vào trong tai.

Trong phút chốc, cảm giác sỉ nhục và ủy khuất tích lũy đã lâu xông lên đầu, từ trong xoang mũi cô phát ra tiếng nức nở như một con thú nhỏ, những giọt nước mắt lăn dài trong mắt rốt cuộc cũng không kìm được nữa.

Thấy người trong lòng thật sự bị cô ấy làm cho khóc, Cố Ngưng nhẹ nhàng vuốt ve lưng đối phương, ôn nhu an ủi: ”
Không có không có,cái gì bọn họ cũng không thấy được đâu, vừa rồi tôi đã giúp em mặc lại quần áo rồi.

” Vừa trấn an, Cố Ngưng lạnh lùng liếc mắt nhìn người qua đường còn đang nhìn hai người bọn họ, bị cô nhìn như vậy, người qua đường đang xem náo nhiệt đều ngượng ngùng dời ánh mắt đi, cậu bé lên tiếng đầu tiên cũng bị mẹ cậu la rầy vài câu, hai mẹ con vội vã rời đi.

Nhưng dù vậy, người trong lòng tựa hồ đã chịu quá nhiều ủy khuất, ngay từ đầu vẫn chỉ là nhẹ giọng khóc nức nở, càng về sau gần như nhỏ giọng khóc liên tục không ngừng lại được, hai mắt nhắm chặt, hai hàng nước mắt chảy dài trên đôi má, và bờ vai cô khẽ run lên.

Cố Ngưng nhẹ nhàng vuốt ve sợi tóc mềm mại của cô, nhẹ giọng dỗ dành.

Trần Hạo ở hàng đầu xem biểu diễn xong, duỗi lưng một cái thật dài, trên thực tế trong lòng vẫn còn ảo não vì chuyện hôn không thành lúc vừa mới ban nãy ở trên du thuyền, chỉ thiếu một chút nữa thôi là có thể hôn Sơ Tuyết rồi… Ôm trong lòng tiếc nuối như vậy, cho đến khi mấy phụ huynh chào hỏi anh ta, anh ta vẫn có chút ủ rũ, không vực dậy tinh thần nổi, miễn cưỡng đi theo mấy vị phụ huynh, uể oải quay trở về.

Bình luận (0)

Để lại bình luận