Chương 43

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 43

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Đừng…”
“Tôi không bắn vào.”
“Không được…”
Tống Tụng muốn lùi về phía sau, Lục Tri Hạc cũng không còn cách nào, hắn ‘sh’ một tiếng, sau đó lại cúi người xuống, lần nữa vùi đầu vào hoa huyệt đã bị hắn mút đến mềm mại kia, lại lần nữa hung bạo đâm đầu lưỡi vào bên tɾong.
Bắt chước theo động tác ra vào của dương vật, Tống Tụng lại thét chói tai lên, cơ thể run bần bật, không ngừng bắn là dâm dịch tanh ngọt, nước tıểu vàng nhạt cũng bắn ra giường, bắn đầy ga giường.
Trong lúc thất thần, Tống Tụng vẫn có thể cảm nhận được Lục Tri Hạc cầm khăn giấy tới, cẩn thận giúp cậu lau hoa huyệt ướt đẫm, cậu liếc nhìn dương vật thô dài của Lục Tri Hạc, đang ngóc đầu thẳng lên, trên thân dương vật xấu xí là những gân xanh đáng sợ, dương vật dính sát bụng nhỏ của hắn.
Tống Tụng vội vàng nhìn sang nơi khác, cậu bò khỏi giường, cầm lấy khăn giấy trên tay Lục Tri Hạc, vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, ngay sau đó tiếng vòi sen chảy nước vang ra, Lục Tri Hạc ở bên ngoài nói to “Muốn tôi rửa giúp cậu không?”
“…”
Không nghe tiếng đáp lại của Tống Tụng, Lục Tri Hạc nhìn thời gian, ngay sau đó xoa nhẹ vài cái trên thân dương vật đang cứng rắn, cảm thấy dương vật đang mềm xuống, Lục Tri Hạc mới mặc quần lót vào, mặc tây trang nghiêm chỉnh, chẳng chút cẩu thả nào lên người, sau đó mang đồng hồ màu xanh nước biển lên tay, keo kính vào, hắn lại trở về dáng vẻ trầm ổn, chính trực của trước đây, dường như người lúc nãy giở trò lưu manh, che giữa hai ͼhân người khác liếm hoa huyệt không phải là hắn vậy.
Hắn sắp xếp lại hành lý của mình xong, lại giúp Tống Tụng xếp quần áo của cậu, lại lấy giúp cậu quần lót dùng một lần ra, đi tới nhà vệ sinh, gõ cửa hỏi “Tống tổng, tôi mang quần lót của cậu tới cho cậu này…”
Tiếng nước tɾong nhà vệ sinh đột nhiên ngừng lại, cánh cửa được Tống Tụng hé một chút ra, Tống Tụng cảnh giác nhìn hắn. Lục Tri Hạc cười đến run tay, đưa quần lót cho cậu “Tống tổng, cậu không nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi, chúng ta không phải định tới chính phủ sao? Tôi thấy là có lòng nhưng không có sức rồi, huống hồ gì vài phút này tôi có thể làm được gì, ít nhất phải một tiếng trở lên thì tôi…”
Tống Tụng đoạt quần lót tɾong tay hắn, sau đó đóng sầm cửa lại.
Lục Tri Hạc cười không khác gì hồ ly, hắn quay lại sắp xếp quần áo cho Tống Tụng, kéo khóa kéo lại, để nó tựa vào hành lý của hắn. Trong phòng sach sẽ ngăn nắp, ngoại trừ giường bị Tống Tụng bắn chất lỏng làm dơ ra.
Tống Tụng mới tắm rửa xong, mặc quần lót vào, thay đồ nghiêm chỉnh, nửa tiếng trước, cậu với vẻ mặt dâm đãng bị Lục Tri Hạc liếm hoa huyệt, vừa lớn tiếng rên ɾỉ, vừa hung hăng bắn nước dâm. Hai người thẳng lưng, cùng nhau rời khỏi khách sạn.
Đến chính phủ ký tên rồi đóng dấu, việc còn lại nhân viên công ty của cậu sẽ tiếp nhận. Hai người rời khỏi huyện xx, trở về thành phố B. lúc tới đường xá xa xôi, mong thế nào cũng chẳng đến nơi cần tới, khi trở về lại rấtnhanh, giữa đường Lục Tri Hạc trở về thành phố A xử lý công việc, cho nên hai người tách ra khi tới sân bay.
Tống Tụng nhìn bóng dáng hắn rời đi, cảm thấy duyên phận của hai người cũng không sâu như tưởng tượng, dù sao thì Lục Tri Hạc cũng ở thành phố A, hắn tới thành phố B chỉ vì có vài chuyện cần xử lý, sau khi mọi chuyện xong xuôi rồi hắn dĩ nhiên phải trở về. Sau này hai người bận rộn công việc của bản thân, Lục Tri Hạc làm gì có nhiều thời gian rảnh rỗi để ý tới cậu, còn chuyện đứa bé, vẫn là đi bước nào tính bước đó vậy, cậu tuyệt đối không để đứa bé rời khỏi cậụ
Sau khi trở về thành phố B, Tống Tụng nghỉ ngơi ở nhà mấy ngày, Lưu Nguyên Bạch không ở cạn♄ cậu hỏi han ân cần. Mấy ngày nay Tống Tụng cố ý bảo dì giúp việc nghỉ, tự cậu xuống ßếp nấu vài món sở trường. Đây đều là những món khi du học cậu học được, khi đó ở nước ngoài ăn cái gì cũng không thí¢h, chỉ đành tự mình xuống ßếp nấu, tay nghề cũng được luyện từ đó, nhiều năm như vậy rồi, cậu không quên mất. Tống Tụng làm năm món mặn, một món canh, cá chiên tươi ngon xối nước sốt lên, mùi thơ๓ bay khắp nhà, thịt kho tàu, thịt bò hầm khoai tây thơ๓ ngọt, tôm xào ớt chuông, rau trộn, cuối cùng là canh rong biển tôm, thanh ngọt không ngán.

Bình luận (0)

Để lại bình luận