Chương 43

Sau khi Sở tiểu tướng quân thành thân, đối với thê tử quan tâm săn sóc. Đặt ở trong lòng bàn tay sợ quăng ngã, để trong miệng sợ tan, quả thực chính là kim ốc tàng kiều, khiến các thiếu nữ trong thành hận không thôi.
Tính đến nay đã hơn nửa năm trôi qua, rất ít người nhìn thấy tướng quân phu nhân. Nghe nói Sở tiểu tướng quân để phu nhân ở trong phủ, đối xử với nàng rất cẩn thận, sợ nàng ra ngoài vấp ngã. Cũng nghe nói Sở tướng quân quá mức dũng mãnh, phu nhân không chịu nổi, căn bản không thể ra được cửa.
Sau một loại quá mức hương diễm, phía trước một loại đoán nhiều. Nhưng mà cảnh tượng trong mật thất, vừa lúc chứng minh rằng suy đoán sau là chính xác.
Sau khi thành thân, Ninh Oản thay đổi kiểu tóc phụ nhân, khi cười càng thêm vũ mị phong tình. Lúc Hoan ái là lúc, các nam nhân đều thích đem tóc nàng cởi bỏ, nhìn nàng khôi phục bộ dáng thiếu nữ, một bên lộng nàng, làm tóc dài nàng lay động theo thân thể luật động, tình sự mới càng thêm thú vị.
Mùa thu nơi biên cương mát mẻ vô cùng. Ban ngày ban mặt, chủ viện lại không có một bóng người, yên tĩnh một mảnh. Trong phòng cũng trống rỗng, không thấy tung tích chủ nhân nam nữ. Mà chủ viện ngầm ở trong mật thất, trên chiếc giường rộng rãi mềm mại ở giữa, có một thiếu nữ mềm mại không xương đang nằm.
Thắt lưng che hai mắt nàng, tay chân nàng đều bị cột vào trên cột giường, bày hình chữ lớn 大 . Hoa huyệt giữa hai chân hồng diễm diễm, sương nhớp nháp không ngừng nhỏ xuống, giống như một thanh sương đọng hương thơm, huyệt khẩu mấp máy không thôi, thấm ướt một mảng lớn chăn đệm.
Mấy ngày nay Phi Hạc Quan có một số việc, yêu cầu Vân Trần tự mình trở về một chuyến, cho nên mấy ngày hôm trước hắn liền rời đi. Sáng sớm hôm nay, khi nàng ngủ đến mơ hồ, hai huynh đệ đem nàng trêu chọc một phen, tình dược đều dùng tới, đang giương súng ra trận, lại đột nhiên có tin quân báo truyền đến, hình như là gián điệp đã trà trộn vào trong thành.
Sở Vân Hách chủ trì lớn cục, không thể không đi. Mà Sở Duy Vân như cũ là ám vệ, chỉ là thay đổi thân phận, làm thống lĩnh ám vệ Sở gia, cho nên cũng phải đi một chuyến. Hai người liền vội vàng rời đi, cứ như vậy đem nàng ném ở trên giường, cũng không biết có phải hay không cố ý.
“A a…… A……”
Tư thế như vậy, nàng rất khó dùng hai chân cọ xát để giảm bớt trống rỗng. Trước khi hai người kia đi, bọn họ còn tàn nhẫn không cho nàng một cây ngọc thế…
Vòng eo mềm mại liều mạng vặn vẹo, muốn dùng hoa huyệt cọ cọ đệm gấm, nhưng lại không cách nào cọ được. Đôi mông trắng nõn mềm mại thỉnh thoảng siết chặt thả lỏng, khiến cho tấm đệm gấm dưới người nàng hết đợt này đến đợt khác nhô lên.
Dưới tác dụng của tình dược, nàng thậm chí muốn dùng tay, nhưng hai tay đều giơ cao, không thể làm gì được. Tuy nhiên, đôi mắt nàng vẫn bị bịt kín, cảm giác trống rỗng dưới thân ngày càng mạnh mẽ, đốt cháy lý trí của nàng như ngọn lửa thảo nguyên. Trừ bỏ việc khóc, nàng dường như không có bất kỳ sự giải thoát nào. …
Khi thiếu nữ đang bất lực thả dốc, đột nhiên một ngón tay lạnh lẽo vươn ra, với ánh mắt sát khí vừa đặt lưỡi kiếm xuống, chậm rãi nhéo lấy hoa tâm sưng đỏ, lại nhẹ nhàng xoay nó.
“A……”
Như một con cá trong rãnh cạn gặp một vốc nước, thiếu nữ đột ngột đứng dậy, nếu không phải bị trói chặt, cơ hồ có thể nhảy dựng lên.
Nàng theo bản năng muốn nhìn xem đối phương là ai. Nhưng ngoại trừ tiếng thở dốc của đối phương, đối phương không nói gì.
Một động tác nho nhỏ, miễn cưỡng làm nàng khôi phục thần trí lại. Đối phương vẫn duy trì trầm mặc, đem một ngón tay hướng trong duỗi nhập, nhanh chóng mà moi lộng.
“Ha a…… A, nơi đó, nơi đó…… A……”
Trước mắt tối đen, cảm giác trong hoa huyệt càng rõ ràng. Nàng có thể cảm nhận được vết chai trên ngón tay, hắn cố ý dùng vết chai chọc vào lớp thịt mềm mại, chăm sóc những nơi nhạy cảm trong vách thịt. Nàng rên ɾỉ, một cảm giác tê dại truyền thẳng từ xương truyển thẳng lên đỉnh đầu, khiến nàng thở hổn hển trong sự thỏa mãn.
Trong mật thất vang phụt vèo tiếng nước. Thiếu nữ hơi mở miệng, thân thể tạo thành một tư thế kỳ quái, một nam tử quỳ gối giữa hai chân nàng, dùng ngón tay ở hoa huyệt nàng mạnh mẽ xuâm nhập, thủy dịch hơi đu.c theo khe hở ngón tay hắn chảy ra.
Động tác hắn càng lúc càng nhanh, thiếu nữ dần dần phát ra tiếng vang kỳ lạ. Không bao lâu sau, cổ họng nàng nghẹn lại, bờ mông khẽ siết chặt, một dòng nước phun ra theo ngón tay vân vê nhịp nhàng của hắn, thấm ướt l ng ngực của nam tử
Cơn cực khoái đến nhanh và dữ dội, thiếu nữ nằm mê man, toàn thân mềm nhũn vô lực nhưng cảm nhận được hơi nóng dính chặt vào huyệt khẩu, không chờ nàng nói chuyện, liền động thân cắm xuống, đem nàng hướng đầu giường xô đẩy.
Cả hai chân của nàng đều bị kéo, cố định ở trên giường, không không chút sức lực đâm mạnh vào hoa tâm.
Thiếu nữ sợ hãi kêu một tiếng,muốn động đậy eo, lại có một cánh tay khác duỗi ra bên cạnh, đè eo nàng xuống giường, nàng bị cơ thể du͙c vọng nồng đậm này ghìm chặt, không thể động đậy.
“Đoán xem, ai cắm ở bên trong?”
Là giọng nói của Sở Vân Hách.
Ninh Oản không nghĩ nhiều, ủy khuất nói “Là Vân Hách ca ca.”
Trước mắt thắt lưng bị người đẩy ra, thấy hai nam nhân trước mắt, Ninh Oản kinh ngạc.
Sở Duy Vân động thân cắm ở huyệt, một tay thong thả ung dung mà nhéo hoa hạch. Sở Vân Hách ấn vòng eo nàng, cười như không cười mà nhìn nàng, cự vật dưới thân màu đỏ tím dâng trào chờ xuất phát.
Nàng nuốt nước miếng, cảm giác được lớn sự không ổn “Vân Hách ca ca, vân Uy ca ca……”
Đã đoán sai, làm sao bây giờ?
Vẻ mặt Sở Duy Vân nhàn nhạt mà nhìn chăm chú vào nàng. Sở Vân Hách nhướng mày, xách theo cẩm mang quơ quơ “Tiểu miêu nhi, hài tử đoán sai hài tử sẽ bị phạt.”
“Vân Hách ca ca ……”
Sở Vân Hách không khỏi phân trần mà che lại đôi mắt nàng, Ninh Oản đang muốn giải thích, đã bị bàn tay to đè lên eo nàng, cầm hai luồng vú. Cùng lúc đó, Sở Vân Hách rút cự vật ra ngoài, đột nhiên lại đâm vào. Nàng suýt nữa thở không được, khó nhịn mà ừ một tiếng.
Sau đêm động phòng hoa chúc, Ninh Oản bị làm cho hai ngày không thể xuống giường, tức giận đến mức cùng bọn họ lập ra ba giao ướt, 147 Vân Trần, 258 Sở Vân Hách, 369 Sở Duy Vân, an bài đến rõ ràng.
Nhưng mà các nam nhân không chịu cô đơn, vừa mới bắt đầu còn theo quy củ, sau lại thường xuyên lúc nàng ý loạn tình mê, bỗng nhiên lại nhiều thêm một người. Nàng nhiều lời cũng vô dụng, dần dần, chỉ có thể từ bỏ kế hoạch làm cho bọn họ thủ quy củ.
Cho nên nàng hiện tại thường xuyên muốn thừa nhận hai người, có đôi khi là ba người. Vừa mới bắt đầu còn không thích ứng, ngẫu nhiên sẽ ngất xỉu, hiện tại khá hơn nhiều, còn có thể mở miệng nói chuyện.
“Vân uy ca ca, quá sâu,…… thật sâu……”
Mặc dù động tác của Sở Duy Vân chậm hơn, nhưng chúng rất dữ dội và khẩn trương. Trong ba người, Ninh Uyển chịu không nổi hắn nhất, huống chi Sở Vân Hách ở bên cạnh giúp đỡ, hai đỉnh tuyết đều bị hắn xoa đến sắp cháy.
Sở Duy Vân không nói lời nào, như cũ nhanh chóng đỉnh lộng. Ninh Oản rất nhanh nói không ra, chỉ có thể a a mà thở dốc, tiếng thở dốc dần trở nên đứt quãng, lạc điệu,cho đến cuối cùng bỗng dưng cất cao, toàn thân đều cứng lại rồi, hoa huyệt gắt gao mà co rút lại. Sở Duy Vân đỉnh nở hoa tâm, rót vào chất lỏng nóng rực, một bàn tay to bao trùm ở trên bụng nhỏ nàng, vuốt ve hình dạng hắn cắm vào, nhẹ nhàng ấn.
Dư vị dần dần lắng xuống, Sở Duy Vân bứt ra ra. Ninh Oản cường đánh lên tinh thần, làm tốt tiếp nhận Sở Vân Hách chuẩn bị ra trận, lại cảm giác được tay chân đang buột chặt rồi thả lỏng, bọn họ thế nhưng cởi dây thừng.
Trên làn da tuyết có những vết đỏ tươi, hai người nhìn thấy có chút đau lòng, không hẹn mà cùng nhau xoa bóp. Ninh Oản vừa mới trải qua cao trào, ngã ngửa vào trong lòng một người, được hai người ôm ấp, thoải mái ngâm nga.
Hai huynh đệ tuy rằng vẫn mâu thuẫn với nhau, nhưng trên giường lại bá đạo như vậy, không có Vân Trần, nàng mỗi ngày đều bị lăn lội đến chết đi sống lại, trong lòng không khỏi nhớ nhung sự dịu dàng của Vân Trần.
Nếu hai người này có thể giống Vân Trần như vậy thì tốt rồi.
Trong khi nàng đang miên man suy nghĩ, một trong số họ đã bế nành ra khỏi giường. Ninh Oản yên lặng nằm trong lòng ngực hăn, vốn tưởng rằng hắn muốn mang nàng đi tắm, không ngờ hắn đột nhiên dừng lại, một thân hình bốc lửa khác từ phía sau xông tới, kẹp chặt nàng vào giữa.
Ninh Oản bỗng nhiên có cảm giác tai vạ đến noi “Ca ca……”
Đỉnh đầu truyền đến thanh âm Sở Duy Vân “Ca ca nào?”
Thanh âm này, hình như là từ trước mặt truyền tới?
Ninh Oản ngoan ngoãn mà kêu lên “Vân Uy ca ca.”
Thắt lưng lại bị kéo ra,Ninh Oản nhìn Sở Vân Hách trước mặt sững sờ.
Hai người cách nhau quá gần, thanh âm từ đỉnh đầu truyền đến, nhất thời nàng không phân biệt được trước sau, lại đoán sai.
Ninh Oản lập tức hoảng sợ.
Đoán sai một lần thì thôi, lại sai hai lần? Lấy tính tình Sở Vân Hách……
Nàng lường trước đến không tồi.
Khi Ninh Oản còn hoảng loạn, Sở Vân Hách cười, lộ ra răng nanh sắc nhọn “Tiểu miêu nhi học được mang thù, cố ý đoán sai chúng ta, là ghi hận buổi sáng chúng ta không thỏa mãn nành? Cũng được, hiện tại bù lại là được.” Giơ tay lại đem thắt lưng trở về trói lại.
“Vân Hách ca ca Vân Hách ca ca ”
Ninh Oản gọi liên tục, nhưng cả hai đều im lặng, bắt đầu động tay
Hai người đem nàng kẹp ở bên trong, chặt chẽ mà ép vào, một người nâng một chân màng lên, làm hoa huyệt không chút do dự mà lộ ra tới. Hai tay còn lại của hai người mỗi người giữ một cánh mông, giữ chặt và véo ra ngoài.
“Vân…… A …… A……”
Sở Vân Hách ở phía trước một đĩnh thân, tẫn căn chôn nhập, lại xoa vách trong rời khỏi tới. Ninh Oản còn chưa kịp thích ứng tiết tấu hắn, phía sau Sở Duy Vân lại tiến lên một bước, Sở Vân Hách phối hợp mà đem nàng đẩy ra sau, đón nhận cự vật Sở Duy Vân. Hai huynh đệ liền như vậy một trước một sau, không nhanh không chậm mà thọc vào rút ra.
Sở Duy Vân mới rồi ra một lần, hiện tại hắn cũng không vội, mà Sở Vân Hách muốn trừng phạt nàng, cho nàng ăn giáo huấn, tự nhiên cũng không chịu dễ dàng ra.
Hai người dùng tốc độ nhàn nhã này để tra tấn Ninh Oản một cách đơn giản. Ninh Oản đáng thương bị che hai mắt, cảm giác dưới thân trở nên rất rõ ràng, nhưng nàng hoàn toàn không nói ra được lời nào, chỉ có thể theo động tác của bọn họ mà nhỏ giọng nức nở.
“Ca ca, Vân Hách ca ca, cầu ngươi……”
Ninh Oản thật sự chịu không nổi, chỉ đành phải túm vạt áo hắn, đáng thương mà cầu xin. Sở Vân Hách nhướng mày “Muốn ca ca làm cái gì?”
Thiếu nữ khóc nức nở nói “Muốn ca ca…… A…… Thao ta……”
Động tác hai người dừng lại, Sở Vân Hách.thực sự đẩy mạnh, để đổi lấy một tiếng thở dài thỏa mãn của nàng.
“Là như thế này sao?”
Thiếu nữ dồn dập gật đầu, “Là, là……”
Nhưng kế tiếp, hắn cứ chôn như vậy, bất động.
Thiếu nữ nhỏ giọng cầu xin hắn giọng nói nhỏ nhẹ, như mèo cào ở trong lòng hắn “Ca ca, động, động được không……”
“Muốn ca ca động như thế nào?”
Thiếu nữ gấp đến độ muốn khóc ra “Cầu ca ca dùng sức, dùng sức thao ta…… Thao hư…… A a ”
Sở Vân Hách hung hăng mà thao một chút, thiếu nữ giãn người ra, lại phát giác hắn bất động.
Sở Vân Hách cười như không cười “Muốn như thế nào?”
“Dùng sức thao…… A ”
Qua lại vài lần, nàng liền mơ mơ màng màng phát hiện, chỉ có khi nàng mở miệng, Sở Vân Hách mới dùng sức tiến vào, thế là liền buông ra rụt rè, ê ê a a mà gọi bậy lên. Cái gì “Ca ca dùng sức thao ta” “Ca ca cắm nơi đó” “Cắm chết ta” những từ ngữ tục tĩu này, đều là ngày thường nàng đến chết cũng không muốn nói, lúc này đều tận tình kêu to ra.
Sở Duy Vân ra vào càng lúc càng nhanh, dần dần, Ninh Uyển ngay cả tiếng kêu cũng không theo kịp, chỉ có thể khẽ hừ một tiếng. Sở Vân Hách yên lặng đứng ở phía sau nàng, giúp đỡ thân thể nàng, phục vụ cho tác động của đệ đệ hắn. Hắn cảm thấy cơ thể co giật và căng cứng của Ninh Uyển, vì vậy hắn cố gắng hết sức để bẻ mông nàng ra, phối hợp với động tác của Sở Vân Hách, làm hắn chặt chẽ đỉnh nở hoa cung khẩu, rót vào đu.c dịch.
Hai người dồn dập mà thở hổn hển, hơi thở đu.c ngầu trộn lẫn vào nhau, tận hưởng dư vị điên cuồng. Sở Duy Vân cúi đầu, cắn lỗ tai nàng hỏi “Ta đây là ai?”
Ninh Oản đã bị thao đến không thanh tỉnh, chỉ nghe thấy nam tử nói chuyện, mơ hồ nói “Ca ca, Vân Uy ca ca thao ta……”
Sở Vân Hách rút ra dục thân nửa mềm, đem chiến trường nhường cho anh hắn. Hắn đem Ninh Oản đối mặt với chính mình, thấy dưới thân nàng chảy ra một sợi đu.c bạch, ánh mắt tối sầm lại, không chút do dự đẩy thứ chất lỏng đu.c ngầu đó vào, bắt đầu điên cuồng di chuyển…
Ninh Oản quả thực bị hai người làm chết đi sống lại. Sau khi tỉnh táo lại, nàng bị Sở Vân Hách hầu hạ dùng bữa, một bên âm thầm nhắc nhở bản thân Khi hai người này cùng nhau, tuyệt đối không được tùy tiện mở miệng nhận người…

Bình luận

Để lại bình luận