Chương 43

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 43

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cô không khỏi thắc mắc có phải hay không ban nãy bản thân rất quá đáng, bị sự tức giận làm u mê đầu óc, sa vào cái bẫy đã giăng sẵn của Tào Tiểu Hà mà bùng nổ cảm xúc, cuối cùng chọc đến thứ không nên chọc.

Giờ phút này cả người cô trần trụi lạnh căm căm, tựa hồ như thoát khỏi u mê mà bình tĩnh lại.

Dần dần cô cũng ý thức được ban nãy biểu hiện của mình có chút quá phận, mặc kệ là như thế nào cũng không thể nhắc tới hai chữ “ly hôn”. Nếu nam chủ thật sự đáp ứng cái đề nghị này thì chẳng phải cô chết không có chỗ chôn hay sao!

Nghĩ như vậy xong khiến cô chần chừ muốn nói ra lời xin lỗi lại bị đôi mắt của Cao Nghị uy hiếp, một chữ cũng không bật ra được.

Cao Nghị không nóng nảy gấp gáp hưởng thụ thân thể này, mặc dù phía dưới côn thịt đã cứng phát đau nhưng vấn đề trước mắt còn chưa giải quyết xong, anh không muốn bỏ qua dễ dàng như vậy.

Từ trước đến nay dù sấm rền gió cuốn, đã có vấn đề thì anh phải giải quyết ngay, giống như là bị thương là phải lập tức trị liệu, bằng không thời gian trôi qua, miệng vết thương sẽ bị thối rữa, tạo thành những hậu quả nghiêm trọng hơn.

Đầu óc thanh tỉnh của anh đem lời nói của Mạn Nhu suy nghĩ cẩn thận lại mấy lần rồi mới lãnh khốc nói: “Kế tiếp, anh hỏi một câu, em trả lời lại một câu, nếu em dám nói trái lương tâm thì anh sẽ tét nát mông em.”

Gương mặt Mạn Nhu đỏ lên, cũng không dám tranh luận, sợ Cao Nghị động thủ với cô, vội gật đầu đồng ý.

Cao Nghị thong thả ung dung nói: “Ban nãy em cáu kỉnh với anh, là đang giận chị Cao Tình hay là giận anh?”

“…Giận anh.”

Cao Nghị không cảm thấy ngoài ý muốn, rốt cuộc thì lúc nãy Mạn Nhu cũng nhìn anh bằng ánh mắt chán ghét, còn đánh mạnh như vậy, giống như chuẩn bị bạo khởi đả thương người khác.

Cao Nghị nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô, trước giải thích nói: “Nghe chị gái bảo là Tào Tiểu Hà chủ động kết giao với cô ấy, muốn tới nhà chúng ta xin lỗi anh vì chuyện bỏ chạy trước lúc kết hôn. Nói thật, chuyện cô ta đào hôn lúc đó rất đả thương đến anh, bất quá hôm nay đã nói lời xin lỗi, anh cũng không tức giận, ngược lại càng cảm kích cô ta, bởi vì cô ta đào hôn, nên anh mới cưới được em về nhà.”

Cao Nghị dừng một chút rồi tiếp tục: “Ban nãy ở cửa phòng tắm là Tào Tiểu Hà tự động té ngã?”

Mạn Nhu mở to hai mắt, nói: “Anh… Chính anh lúc đó nói…”

Cao Nghị trợn trắng mắt: “Cô ta là khách, lại không thân với anh, nếu không phải vì mặt mũi chị Cao Tình, anh mặc kệ là ai đúng ai sai đã sớm đá cô ta ra ngoài rồi. Còn em nữa, ngốc nghếch, vì người ngoài như vậy mà dám cáu kỉnh với anh”

Phải gọi là quá ngu xuẩn!

Mạn Nhu trong lòng nói thầm, cũng không biết vừa rồi bị cái gì, rõ ràng lý trí bảo cô phải lấy lòng nam chủ, cuối cùng là thốt ra câu ly hôn. Cũng may mắn là Cao Nghị không đáp ứng, ngược lại cường ngạnh buộc cô nói rõ sự thật, bằng không hiểu lầm càng ngày càng sâu, Mạn Nhu dù có tỉnh ngộ lại thì cũng đã muộn.

Trên mặt Mạn Nhu bắt đầu lộ ra biểu tình áy náy, ấp úng nói: “Ông xã, là em sai rồi, em chính là…”

Cô cúi đầu phồng miệng, không vui nói: “Em chính là hiểu lầm anh cùng Tào Tiểu Hà có quan hệ mờ ám.”

Cao Nghị cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì anh không có bất cứ mối quan hệ nào với Tào Tiểu Hà. Thời gian ở chung cũng không nhiều, như thế nào sẽ phát triển ra một mối quan hệ mờ ám?

Ấn tượng của anh về Tào Tiểu Hà là ở lần đầu gặp mặt, vẻ mặt tươi cười của đối phương rất ưa nhìn khiến anh có hảo cảm nhưng muốn nói là nhất kiến chung tình thì hoàn toàn không thể nào.

Sau khi đối phương cùng người đàn ông khác đào hôn bỏ trốn khiến anh mất mặt và tổn thương lòng tự trọng thì chút hảo cảm với ấy cũng biến mất và thay vào đó là sự khó chịu ác ý.

Bình luận (0)

Để lại bình luận