Chương 44

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 44

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: PHẦN THƯỞNG CỦA KỲ THI

Kỳ thi đến gần. Họ học như điên. Anh ngồi sau cô.

Giờ tự học, anh không ngủ. Anh chọc bút vào lưng cô.

“Câu này. Giảng.”

Cô quay xuống.

“Sao?” Anh nhếch mép.

“Dính mực.”

“Đâu?”

“Trên má em.”

Cô vội đưa tay lên quệt.

“Bên kia.”

Cô quệt bên kia.

Anh cười. “Anh đùa đấy.”

Cô lườm anh. (Anh biết, dù cô không thấy.)

Anh không đùa giỡn nữa. Anh thật sự học. Anh muốn vào A Đại. Anh phải vào. Vì cô.

Tan học, anh lại lôi cô đến tiệm net.

“Hôm nay không học.”

“Vậy…?”

“Thưởng.” Anh khóa cửa phòng lại. “Kỳ thi lần trước em làm tốt. Anh thưởng.”

Anh đẩy cô ngồi xuống sô pha. Anh quỳ xuống.

“Kha Tùng Ứng… anh làm gì…?”

Anh không nói. Anh kéo gấu váy đồng phục của cô lên. Anh nhìn. Chiếc quần lót màu trắng, đơn giản.

“Em mặc màu đen đẹp hơn,” anh nhận xét.

“Anh…!”

Anh kéo nó xuống.

“Không… Kha Tùng Ứng… đừng…”

Anh vùi mặt vào. Anh hít một hơi thật sâu. Mùi hương của cô.

Anh bắt đầu liếm.

“AAAAA…!”

Cô co giật. Cô không quen. Cảm giác này… quá trần trụi. Quá xấu hổ.

Anh dùng lưỡi. Anh liếm từ đùi non, liếm lên, vào sâu trong khe thịt.

“Ướt quá, Nhuyễn Nhuyễn.” Anh ngẩng lên, cười. “Em cũng muốn, đúng không?”

Anh lại cúi xuống, lần này, tập trung vào hạt đậu nhỏ. Anh mút.

“Không… không… sướng quá… A… Em… em sắp…”

Cô hét lên, co giật. Cô cao trào.

Anh nuốt lấy tất cả. Sạch sẽ.

Anh ngẩng lên, liếm môi. “Ngon.”

Anh nhìn cô, đang nằm thở dốc, mặt đỏ bừng, mắt ngấn nước.

“Đứng dậy,” anh ra lệnh.

“Em… em không còn sức…”

“Đứng dậy.”

Anh kéo cô, bắt cô quỳ xuống.

Anh cởi khóa quần.

“Em nợ anh,” anh nói, giọng khàn đặc. “Hôm trước, ở nhà anh. Em đã hứa.”

“Em… em…”

“Đến lúc trả rồi, tiểu tổ tông.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận