Chương 44

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 44

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Trốn không thoát
“Em đi đây…” Hà Tô vừa đẩy đầu anh vừa chỉnh lại quần áo, rụt rè ngước nhìn anh.
“Sau giờ học anh lại đợi em ở đây, tối nay đến chỗ anh.” Trương Du mỉm cười nói.
“…” Hà Tô nuốt nước bọt, nghĩ đến việc học xong sẽ quay lại ký túc xá, mặc kệ anh. Anh nghĩ cô ngốc sao mà tự chui đầu vào rọ.
Trương Du đưa Hà Tô đến cửa ký túc xá rồi quay lại phòng tập thể dục để chuẩn bị dạy học.
Vừa về đến ký túc xá, các bạn cùng phòng đã vây quanh cô bàn tán xôn xao.
“Trời ơi, Hà Tô! Cậu đi đâu cả đêm qua vậy?”
“Khai thật đi, tối qua ‘chiến đấu’ vất vả lắm đúng không? Nhìn cái tướng đi kìa!”
“Là anh chàng giáo viên thể dục đẹp trai hôm qua phải không? ‘Hàng’ của ảnh bự không? Làm mấy hiệp?”
Bị hỏi dồn dập, Hà Tô đỏ mặt nói: “Là bạn trai mình… quen từ trước rồi.”
“Ồ~” Bạn cùng phòng nhìn cô với ánh mắt mờ ám. “Nhìn mặt cậu là biết ‘sướng’ rồi. Tối qua chắc không dưới ba hiệp đâu nhỉ?”
Nhìn nhóm bạn hỏi những câu hỏi vu vơ, Hà Tô nghĩ đến chuyện Trương Du đã làm với mình. Mặt cô đỏ bừng, không trả lời, không để ý tới mấy cô nàng nữa, chui tọt lên giường trốn.
“Haha, nó xấu hổ kìa!”
Chiều hôm đó tan học, Hà Tô chạy nhanh về ký túc xá, quyết tâm không đi tìm Trương Du. Cô không muốn bị anh hành hạ thêm một đêm nữa.
Tan học, Trương Du đứng đợi Hà Tô ở bãi đậu xe. Anh đợi rất lâu, nhưng cô vẫn không xuất hiện. Anh bật cười, biết ngay cô gái nhỏ này sẽ giở trò.
May mà hôm trước anh đã lưu số điện thoại của cô. Anh nhắn tin: “Em đâu rồi? Anh đang đợi ở bãi đỗ xe.”
Đợi một lúc lâu vẫn không thấy hồi âm.
Hà Tô căng thẳng đến mức nào khi nhận được tin nhắn của Trương Du. Cô không biết anh đã kết bạn với cô từ bao giờ. Đang nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, cô ngập ngừng, anh lại nhắn thêm một tin nữa.
Lần này là một bức ảnh, ảnh chụp cửa ký túc xá của cô!
Hà Tô kinh ngạc nhìn chằm chằm vào bức ảnh. Bên dưới là một tin nhắn mới của anh: “Nếu em không ra ngoài, anh sẽ đi vào. Dù sao anh cũng là giáo viên, anh có lý do chính đáng để ‘hỏi thăm’ sinh viên của mình. Anh đếm từ một đến mười.”
Câu nói kèm theo một biểu tượng cảm xúc ranh mãnh.
Hà Tô do dự một chút, rồi nghiến răng đi xuống lầu. Cô không thể để anh làm loạn ở ký túc xá nữ.
Thấy Trương Du đứng ở cửa ký túc xá, cô căng da đầu chậm rãi bước tới. Vừa đến gần, Trương Du kéo tay cô đi.
“Lợi hại, nếu anh không đến thì em định trốn anh cả đêm à?” Trương Du nắm tay Hà Tô đưa lên miệng nhẹ cắn một cái.
“…A!” Hà Tô nhỏ giọng hô lên, cúi đầu tùy ý để anh nắm tay dắt đi.
Trương Du đưa Hà Tô đến một nhà hàng lãng mạn gần đó ăn tối, sau đó họ đi xem một bộ phim tình cảm và dạo phố. Hà Tô từ từ hòa mình vào bầu không khí tốt đẹp này, cảm giác được chiều chuộng như một nàng công chúa. Cô dần dần quên hết mọi mệt mỏi và sợ hãi trước đó.

Bình luận

Để lại bình luận