Chương 45

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 45

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Không phải cảm thấy Kỳ Lạc đối với cô tốt cho nên ghen tức sao? Du Linh bốn năm này, những cái khác không học được nhiều chứ câu thành ngữ cáo mượn oai hùm này cô thật ra học không tồi.
Ai cũng có thể đến bắt nạt cô, nhưng không ai lại dám đắc tội Kỳ Lạc.
Cảm thấy cô lái xe của Kỳ Lạc chắc khó chịu lắm đi? Có bản lĩnh chính mình tìm Kỳ Lạc muốn chìa khóa xe đi a Cái gì? Nếu không đến, cô ta khó chịu a, thật khó chịu a? Khó chịu đi cho lão nương nhìn
Hoàn Mộng Nguyệt tức giận đến dậm chân tại chỗ, nhìn Du Linh mở ra chiếc mới tinh, đỉnh đầu đều sắp bốc hỏa.
Chính là như vậy, chỉ cần nơi nào có Du Linh, mọi thứ tốt đều là cho Du Linh, những thứ mà người khác phấn đấu thật lâu cũng không lấy được, chỉ cần Du Linh muốn, Kỳ Lạc mua cho cô.
Đều là em của Kỳ Lạc, Hoàn Mộng Nguyệt cô dựa vào cái gì liền so với Du Linh kém nhiều như vậy, dựa vào cái gì?
Tâm tình bực bội chán ghét, Hoàn Mộng Nguyệt dẫm lên giày cao gót, phẫn nộ vào thang máy dành cho khách tiến vào công ty Kỳ Lạc.
Nhưng cô còn chưa kịp nhìn thấy thân ảnh Kỳ Lạc, đã bị chặn lại, căn bản là không gặp được Kỳ Lạc.
Hoàn Mộng Nguyệt trực tiếp nổi giận, trực tiếp kêu taxi đi Kỳ gia.
Cô chỉ muốn tiến vào công ty Kỳ gia thực tập mà thôi, dựa vào cái gì Du Linh có thể đi vào, mà cô thì không thể? Cô muốn đi vào để chứng minh mình hơn Du Linh mọi mặt, có năng lực hơn Du Linh.
Du Linh bên này lái xe tới một khách sạn năm sao, quẹt thẻ của Kỳ Lạc, sau khi đặt một phòng có phong cảnh không tệ lắm, cô liền tắm rửa, nhìn thời gian cũng tới rồi liền đi đón Kỳ Lạc tan tầm.
Cô đem xe ngừng ở tầng hầm ngầm, nhìn Kỳ Lạc một bên gọi điện thoại, một bên cau mày đi ra, ngồi lên ghế phụ.
“Như thế nào mà phiền toái? Nơi này của con từ khi nào trở thành nơi tập trung thân thích?”
Kỳ Lạc nói chuyện điện thoại, tiến sát lại phía Du Linh bên ghế lái, hôn mặt cô một chút, lại không kiên nhẫn cùng Chu Khai Khai trong điện thoại nói
“Mọi người thích đem cô ta an bài tới chỗ nào thì an bài, không cần mang tới chỗ con.”
“Ở nơi khác không có chỗ trống, bên kia đang điều động nhân sự tương đối nhiều nên tạm thời không có vị trí thực tập nào cả.”
Chu Khai Khai ngồi ở hoa viên biệt thự, đối diện bà là em gái thứ hai, vì thế Chu Khai Khai nhìn Chu Tâm Tâm liếc mắt một cái, đứng dậy đi vào phòng bếp biệt thự, hạ giọng nói
“Con coi như giúp mẹ một việc, Linh Linh đi nơi đó thực tập, Mộng Nguyệt không đi, dì hai sẽ có ý kiến.”
“Kỳ gia coi như làm từ thiện đi.”
Kỳ Lạc mặt mày có chút lạnh, mẹ anh đều đã nói như vậy, anh có thể không cho Hoàn Mộng Nguyệt tới sao? anh có chút cười lạnh nói
“Đừng người nào cùng Linh Linh so sánh, Hoàn Mộng Nguyệt với cái tính tình kia, đều không bằng một ngón tay Du Linh.”
Du Linh một bên ở trên ghế điều khiển nghe, gương mặt có chút hồng, nghiêng đầu nhìn anh liếc mắt một cái, trong lòng nóng nảy, lôi kéo góc áo anh, muốn cho anh không cần nói như vậy. Bởi vì Kỳ Lạc đang nói chuyện điện thoại với dì cả, cho nên có thể hay không không cần bảo vệ cô như vậy, không cần nói cho cả thiên hạ là ai cũng đều kém Du Linh, như vậy thực dễ dàng bại lộ.
Tay cô bị Kỳ Lạc bắt lấy, bàn tay to bao lấy bàn tay nhỏ, ở trong tầng hầm ngầm ánh sáng tối tăm, Kỳ Lạc dùng một chút lực, đem tay nhỏ Du Linh ấn ở trên đũng quần anh.
Nhẹ nhàng đè nặng.
Điện thoại bên kia Chu Khai Khai cũng không biết nên nói như thế nào, Kỳ Lạc che chở Du Linh như vậy, thân bà là mẹ rất là lo lắng.
Đủ loại lo lắng, càng lo lắng chính là sợ Kỳ Lạc bị họ hàng thân thích nói xấu.
Cho nên Hoàn Mộng Nguyệt không thể để ở bên người Kỳ Lạc, nhưng là quan hệ thân thích Chu Khai Khai không nể không được, chỉ có thể nghĩ cách đem Hoàn Mộng Nguyệt vào trong công ty nhưng ở một vị trí cách xa Kỳ Lạc.

Bình luận (0)

Để lại bình luận