Chương 45

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 45

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Lời yêu của quỷ dữ
Kỷ Thừa nhìn Tưởng Hân. Cô đang sợ hãi đến cực độ, nước mắt lưng tròng, nhưng đôi môi vẫn mím chặt, lộ ra vẻ quật cường yếu ớt. Vẻ mặt đó vừa khiến anh tức giận, vừa khiến anh khao khát muốn phá vỡ nó.
Anh nâng cằm cô lên, ép cô phải nhìn thẳng vào mắt mình.
“Hân Hân,” giọng anh đột nhiên dịu dàng đến rợn người, “nói cho anh biết, em có yêu anh không?”
Câu hỏi ập đến quá đột ngột. Yêu? Cô không biết. Cô sợ anh. Cô phụ thuộc vào anh. Cô ghét anh vì anh đã giam cầm cô. Nhưng… cô cũng không thể tưởng tượng được việc anh rời đi. Cô hoang mang tột độ.
Cô mấp máy môi, một âm thanh không rõ nghĩa phát ra: “Hư…?”
Nụ cười trên môi Kỷ Thừa tắt ngấm. Anh đưa ngón tay cái lên, vuốt ve đôi môi đang sưng mọng vì nụ hôn thô bạo vừa rồi của anh.
“Anh hỏi lại lần nữa.” Anh thì thầm. “Nếu em dám nói ‘không’,” ngón tay anh siết nhẹ, “anh sẽ khâu miệng em lại. Thật đấy. Dùng kim và chỉ. Để cái miệng nhỏ xinh này không bao giờ thốt ra được lời nào khiến anh tức giận nữa.”
Trí tưởng tượng của Tưởng Hân vẽ ra cảnh tượng kinh hoàng đó. Cô bật khóc nức nở, tiếng khóc vỡ òa vì sợ hãi. Cô lắc đầu lia lịa. “Hu hu… đừng… đừng làm vậy…”
Kỷ Thừa thấy cô khóc thì lại thấy buồn cười. Con mèo nhỏ của anh cuối cùng cũng biết sợ. Anh kéo cô vào lòng, vỗ về như dỗ một đứa trẻ.
“Ngoan, nín đi. Anh chỉ đùa thôi.” Anh bế cô ra phòng khách, đặt cô ngồi lên đùi mình, ngay trước bức tường kính khổng lồ. “Em muốn gì anh đều cho em. Ở bên anh, được anh cưng chiều, không tốt sao?”
Tưởng Hân nức nở trong lòng anh, giọng nói nghẹn ngào: “Em muốn về nhà… Em muốn về căn hộ cũ của em…”
Vòng tay đang ôm cô của Kỷ Thừa siết chặt lại.
“Hân Hân, em lại muốn chọc anh tức giận?”
Anh kéo cô đứng dậy, áp cô vào cửa kính sát đất. Hơi lạnh từ tấm kính xuyên qua lớp váy ngủ mỏng, làm cô run lên. Bên dưới là dòng xe cộ tấp nập, tòa nhà đối diện sáng đèn.
Anh cười, một nụ cười quỷ dị. “Em có biết ‘tuyên dâm’ nghĩa là gì không?”
Tưởng Hân ngơ ngác, lắc đầu.
Anh áp sát vào cô từ phía sau, tay bắt đầu kéo váy cô lên. “Nếu em không ngoan, không chịu ở yên trong ngôi nhà này,” anh thì thầm, bàn tay hư hỏng bóp mạnh lấy mông cô, “anh sẽ làm em ngay tại đây. Ngay trước cửa kính này.”
Anh dùng hạ thân đã bắt đầu cương cứng cọ xát vào cô. “Để cho tất cả mọi người ở tòa nhà đối diện nhìn thấy. Nhìn thấy em bị anh thao như thế nào. Nhìn thấy tiểu huyệt của em đang cắn lấy côn thịt của anh. Em nghĩ sao, hả?”
Tưởng Hân cứng đờ. Cô không dám thở. Cô nhìn xuống dòng người vội vã bên dưới, rồi nhìn ánh mắt điên cuồng của anh phản chiếu qua tấm kính.
Cô biết anh sẽ làm thật. Anh là Kỷ Thừa. Anh dám làm mọi thứ.
Tiếng khóc của cô tắt ngấm. Cô ngừng giãy giụa. Đôi mắt cô trở nên trống rỗng, vô hồn. Cô đã hoàn toàn bị khuất phục.
Kỷ Thừa nhìn thấy sự đầu hàng tuyệt đối trong mắt cô. Anh hài lòng. Anh kéo váy cô xuống, hôn lên vầng trán lạnh ngắt.
“Ngoan lắm. Giờ thì, ăn sáng thôi, vợ chưa cưới của anh.”

Bình luận

Để lại bình luận