Chương 45

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 45

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Thẩm Nhạn Thu bị Hoắc Thành Diễn ôm vào phòng ngủ, trên chiếc giường lớn, chăn đệm sẫm màu bị làm loạn.
Cửa kính sát đất của phòng ngủ A…… Chậm một chút…”
Nam nhân từ phía sau thao lộng cô, Thẩm Nhạn Thu hơi cúi đầu một chút là có thể nhìn thấy côn ŧᏂịŧ đỏ sậm dữ tợn đang ra ra vào vào trong tiểu huyệt đáng thương của cô.
Toàn thân cô đều nổi lên màu sắc hồng nhạt, vết hôn xuất hiện dày đặc trên bộ ngực đầy đặn.
Thẩm Nhạn Thu hơi ngửa đầu, cắn môi nhìn cửa kính sát đất, cô dùng sức kẹp chặt chân, hoa huyệt co chặt lại, tùy ý Hoắc Thành Diễn thao lộng khi nhẹ khi nặng.
“Tiểu tao bức càng ngày càng chặt, còn rất biết cắи ʍút̼.” Đôi mắt như chim ưng của nam nhân nhìn chằm chằm cô, hắn bóp cằm Thẩm Nhạn Thu, kéo người vào trong l*иg ngực mình.
Tấm lưng của cô dán chặt lên l*иg ngực rắn chắc, nóng bỏng, đầm đìa mồ hôi của hắn, nhiệt độ từ cơ thể hắn truyền sang như muốn thiêu đốt cô, cả người Thẩm Nhạn Thu vô lực, kɧoáı ©ảʍ khiến cô run rẩy.
Giọng nói cũng run run, “Sảng khoái quá……A a…..Côn ŧᏂịŧ thật lớn……”
“Thật là nhiều nước, ga trải giường đều bị em tưới ướt rồi.”
Hoắc Thành Diễn ngậm lấy vành tai cô liếʍ láp, côn ŧᏂịŧ đỏ tím kia dũng mãnh lại tàn nhẫn dùng tốc độ kinh người ra vào trong tiểu huyệt, phảng phất như muốn lấy mạng Thẩm Nhạn Thu.
Thẩm Nhạn Thu rêи ɾỉ yếu ớt, oán trách hắn, sắc mặt cô đỏ ửng, đôi mắt ngập nước mắt, dáng vẻ này rõ ràng là bị thao đến mất hồn, “Anh muốn làm chết em sao…A a…”
Lúc này Hoắc Thành Diễn không nói, hắn bóp lấy một bên vυ” của cô, dùng sức xoa nắn, một tay khác vòng xuống huyệt khẩu.
Huyệt khẩu ướt dầm dề kia đang rất phối hợp phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ của hắn.
Ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào, ôn nhu đi vào ánh mắt hắn, Hoắc Thành Diễn nhấp môi, từng cái thao lộng vào tiểu huyệt mê người của cô, không nói lời nào.
Côn ŧᏂịŧ không ngừng ra ra vào vào, thân gậy ma sát với vách hoa, tiếng nước phát ra ‘phụt phụt’, hai viên trứng dái va đập vào hạ bộ của cô, mỗi lần rút ra cảm tưởng như thịt non của cô cũng bị kéo theo, dâʍ ɖị©ɧ sền sẹt cũng thuận thế chảy xuống bắp đùi.
Hoắc Thành Diễn híp mắt nhìn huyệt khẩu đang không ngừng phun mật dịch của cô.
Thẩm Nhạn Thu bị biểu cảm lãnh đạm này của hắn dọa sợ, cô run nhè nhẹ, sau đó một bàn tay to vươn ra phía trước nắm lấy cổ cô, chiếc cổ mảnh khảnh bị bóp chặt, hô hấp của cô bị ngăn cản.
Ngũ quan thâm thuý của nam nhân in trên cửa kính sát đất, con người đen nhánh không chớp mắt nhìn cô, côn ŧᏂịŧ không ngừng tàn nhẫn ma sát thịt huyệt đáng thương.
Cả người Thẩm Nhạn Thu như bị điện giật, cổ họng bị bóp chặt, cảm giác như bị giam cầm, giọng nói của cô run run, “Hoắc…… Thành Diễn…… Buông em ra……”
Giọng của cô yếu ớt, không nghe kỹ còn tưởng tiếng rêи ɾỉ, nam nhân đẩy eo đi vào, thọc vào rút ra trăm cái, động tác càng lúc càng mạnh.
Côn ŧᏂịŧ vẫn cứng rắn nhưng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại không ngừng bắn vào sâu bên trong cô, Thẩm Nhạn Thu cũng sắp thần trí mơ hồ.
Hoắc Thành Diễn vẫn lạnh băng như cũ, Thẩm Nhạn Thu không thích cảm giác này, cô nghẹn ngào, nước mắt tí tách rơi ra.
“Buông em ra…..”
Hoắc Thành Diễn cúi đầu ngậm lấy vành tai cô, hơi thở ấm nóng phả lên làn da sau cổ, hắn ôn nhu liếʍ láp.
Nhưng động tác nửa người dưới lại không ôn nhu tý nào, giống như muốn công thành đoạt đất, “Bảo bối, có thích tôi không?”
Cả đêm hắn suy nghĩ, nếu cứ để cô càng ngày càng cứng cáp, rất có khả năng cô sẽ giãy ra khỏi vòng tay của hắn.
Hắn cần một câu trả lời, nhưng mà nếu cô nói không thích cũng không sao, hắn sẽ trói cô lại, cả ngày lẫn đêm thao lộng, linh hồn không thể đồng điệu vậy cơ thể của cô hắn muốn toàn bộ phải thuộc về hắn.
Thẩm Nhạn Thu bị thao đến xương cốt rã rời, hoa huyệt tê dại không còn cảm giác, bụng nhỏ phình to, bị cả côn ŧᏂịŧ lẫn tϊиɧ ɖϊ©h͙ căng trướng.
Cô nhìn cửa sổ sát đất thấy được hình bóng của hai người giao triền, hoa huyệt của cô sưng to, không ngừng phun da^ʍ thuỷ trộn lẫn với tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng ngà.
Thẩm Nhạn Thu mờ cả mắt, tim đập loạn, ngoài trời đột nhiên đổ mưa to, hạt mưa lớn đánh vào cửa bộp bộp.
Cô nghe thấy đủ loại âm thanh ở bốn phương tám hướng, âm thanh rõ ràng nhất vẫn là tiếng cơ thể kịch liệt va chạm.
Thẩm Nhạn Thu rêи ɾỉ khẽ như mèo con, hoa huyệt kẹp chặt, cảm giác trướng đầy làm cô không thở nổi.
Thẩm Nhạn Thu nhắm hai mắt lại, chỉ nghe thấy tiếng tim đập điên cuồng, “Thích……..Rất thích……..Thích chết đi được….”

Bình luận

Để lại bình luận