Chương 45

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 45

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Liễu Dục lần đầu tiên thấy người đàn ông này,vừa nhìn vừa bước qua.

Ngô Đoạn thấy hắn đến, chỉ vào người hắn nói, “Đây là lão đại, ông có gì khó dễ thì ông nói với anh ấy, tiền cũng là đưa xuống cho người dưới cho mượn, tôi không làm chủ được a.”

“Có chuyện gì?” Hắn ngậm thuốc lá đi qua , nam nhân kia đột nhiên quỳ xuống, hắn liếc mắt một cái , người đàn ông này một bộ dáng nghèo kiết hủ lậu g.

“Cầu xin cậu,thư thả cho tôi mấy tháng! Tôi cầu xin các người, thật sự bây giờ tôi không thể lấy ra được nhiều tiền như vậy, tôi chỉ là công nhân công trường làm công, hiện tạ cơm cũng không có tiền ăn, xin thương xót,tôi cô thì nhất định sẽ trả cho các người mà!”

Liễu Dục cười lạnh dựa vào Minibus phía sau lưng,nắm điêu thuốc trong miệng, “Không có tiền trả ông mẹ nó còn dám mượn tiền, ông tưởng lão tử đang làm từ thiện sao? Đã nói cho ông thời gian một tháng , hiện tại cũng đã hai tháng, ông còn muốn chúng tôi thư thả cho ông tới khi nào?”

Vệ Xuyên ngẩng đầu, trên mặt tràn đầy bụi đất chật vật không thôi, “Nhưng, nhưng tôi đã trả đủ tiền vốn cho các người rồi ……”

“Tiền vốn là tiền vốn, lợi tức liền không tính là tiền hả?Ông cho rằng lão tử cho ông mượn tiền một phân tiền lợi nhuận cũng không lấy? Nào mẹ nó có chuyện tốt như vậy? Tôi nói cho ông biết, trước ngày mai lại không có tiền, tôi bắt người nhà ông gán nợ, bán nội tạng ở chợ đen kiếm tiền!”

Ông sợ tới mức trực tiếp dập đầu liên tục trên đất, “Đại ca cậu buông tha người nhà tôi, tôi cầu xin cậu, cậu muốn tôi làm gì đều được, nhưng đừng động vào người nhà tôi, tôi vay tiền là để cho con gái của tôi mua phòng ở, không nghĩ tới sẽ bị lão bà củ tôi đem đi đánh bạc lại còn thiếu một đống nợ, cầu xin cậu, cầu xin cậu!”

Liễu Dục nhướng mày, hút một hơi sâu phun ra từng làn sương trắng.

“U, không nghĩ tới ông còn có con gái, kia vừa lúc a, tôi nhớ Ca Vũ còn rất thiếu người, bán vào nơi đó khẳng định có cái giá tốt.”

“Đại ca không được, tuyệt đối không được, tôi cầu xin cậu, cầu cậu! Tôi dập đầu với cậu, thực xin lỗi thực xin lỗi, tôi nhất định sẽ nghĩ cách kiếm tiền ,cậu không thể làm như vậy, cầu xin cậu!”

Ông ta thậm chí còn kích động muốn tiến lên ôm chân hắn, Liễu Dục ghét bỏ nhấc chân đứng sang một chỗ khác, vợ con ly tán cũng không phải hắn chưa từng thấy qua, bất quá xem ông ta xem con gái mình như bảo bối vậy, cũng để hắn tìm được nhược điểm để uy hiếp .

Ngồi xổm xuống, ánh mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào Vệ Xuyên cười nhẹ, lông mi dài hạ xuống trong mắt có tia hưng phấn.

“Nói cho tôi biết,con gái ông tên gì.”

Vệ Xuyên mất khống chế mà không ngừng lắc đầu, sau đó khôn ngừng dập đầu, “Không thể đụng đến con gái tôi, cầu xin cậu cầu xin cậu, muốn chém muốn giết tôi như thế nào đều tùy ý cậu, đem tôi bán đi nơi nào, tôi đều không quan tâm cũng sẽ không có bất cứ tia câu oán hận nào, nhưng không thể động đến con gái tôi…… Không thể .”

Khóe miệng hắn vỡ ra một độ cung càng lúc càng lớn hơn, nhìn vô cùng dữ tợn, “Để tôi đoán một chút, cô ta chắc chắn phải có họ cùng với ông– họ Vệ a? Gọi là Vệ gì?”

Vệ Xuyên mở to hai mắt , trên mặt đất cứng rắn đầy sỏi đá nhưng ông vẫn không ngừng hướng hắn dập đầu, phát ra tiếng vang rải rác vụn vặt khi trán tiếp xúc với mặt đất.

Liễu Dục thờ ơ cắn điếu thuốc trong miệng, “Ông nếu không tự mình nói ra, tôi hiện tại liền tìm người điều tra rồi đem cô ta kéo đi bán, tôi xem con gái ông chắc là gia sản đáng gia nhất hiện có của ông rồi.”

Vệ Xuyên mất khống chế mà khóc lớn ra tới, “Không được a đại ca, xin cậu thương xót không thể làm như vậy, tôi dập đầu cầu xin cậu, không được a!”

Liễu Dục cười, “Không nói đúng không, Ngô Đoạn, đi tra một chút, điều tra ra trực tiếp kéo đi bán.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận