Chương 45

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 45

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Giờ âm nhạc, hội trường tầng hai.
Trần Âm ngồi xuống, Ngô Vịnh Tranh liền mở chai nước đưa cho cô, nhìn thấy cô mồ hôi nhễ nhại anh liền lấy khăn giấy lau cho cô.
“Em lại chơi gì với Nghiêm Miểu Miểu à?”
“Bọn em xuống canteen mua đồ, thấy muộn rồi nên chạy vội về.” Vừa mới chạy xong nên Trần Âm vẫn còn thở gấp.
“Em xem cả người em đầy mồ hôi này, sao phải vội thế?” Anh dịu dàng lau hết mồ hôi trên trán cô.
Trời cuối thu nhưng vẫn có nắng gắt, cho dù quạt trần chạy vù vù thì Trần Âm vẫn thấy nóng không chịu được, cô cởi ba cái cúc áo đồng phục ra, cầm quyển sách âm nhạc quạt phành phạch.
Ngô Vịnh Tranh nhìn gió thổi khiến vạt áo cô mở rộng hơn, lộ ra mảng da thịt trắng mịn, mơ hồ thấy được áo ngực ren hồng nhạt, bầu ngực còn vết cắn đo đỏ hôm qua của anh.
Giáo viên vào lớp, Ngô Vịnh Tranh hít một hơi đè nén dục vọng của mình, nhưng vẫn không khống chế được lại trộm ngắm bộ ngực của cô.
“Âm Âm, em cài cúc áo vào đi.” Ngô Vịnh Tranh nhẹ giọng van nài.
“Không, nóng chết đi được.” Trần Âm nóng muốn điên, càng quạt mạnh hơn, đương nhiên không chịu nghe lời anh.
“Anh nhìn thấy ngực em rồi đấy.” Ngô Vịnh Tranh ghé vào tai cô thì thầm.
“Em cho anh nhìn mà.” Đuôi mắt Trần Âm liếc nhìn anh, nhoẻn miệng cười duyên.
“Anh cứng rồi.” Giọng nói của anh mang theo vẻ đáng thương.
Trần Âm nghe xong thì vành tai đỏ bừng, gương mặt vốn hơi hây hây, bây giờ bị anh làm cho thẹn thùng là ửng đỏ, dung nhan kiều diễm vô cùng, liếc mắt lườm anh, tên ngốc này sao lại thế chứ?
Cô quay đầu nhìn chung quanh, may mà giáo viên vào lớp nên mọi người không để ý bên này.
Ngô Vịnh Tranh bị đôi mắt hạnh lúng liếng của cô làm cho càng đau trướng.
Trần Âm thấy anh ngồi cố gắng mà vẫn không giấu được thứ đang phồng lên, cô nổi lên ý xấu, bỏ quyển sách xuống, mò tay vào giữa hai chân anh.
Cô kéo khóa quần của anh, bàn tay nhỏ chui vào trong, sờ đến quy đầu ướt dính đã chui ra khỏi quần lót, nắm lấy quy đầu to lớn, xoa nắn nó trong tay.
Ghế ngồi ở hội trường này đều có vách ngăn giữa các ghế, hơn nữa giáo viên đang mở máy chiếu nên phòng tối om, làm cho động tác của Trần Âm càng khó bị phát hiện.
Hai người đều làm ra vẻ nghiêm túc nhìn về phía trước, dường như rất chăm chú nghe giảng.
“Âm Âm, em đừng nghịch nữa, đang giờ học mà.” Ngô Vịnh Tranh bị bàn tay nhỏ xinh của cô xoa nắn tý nữa thì bật ra tiếng rên rỉ.
“Không, đồ ngốc, anh cứ hưởng thụ đi.” Trần Âm lắc đầu, hơn nữa côn thịt dưới tay cô cũng không muốn cô dừng lại, đã thế quy đầu cọ cọ tay cô như muốn bảo cô hãy an ủi nó hơn nữa.
Cô tiếp tục vân vê nó, dùng lòng bàn tay mát xa khiến nó trào ra lớp dịch nhầy, cái lỗ nhỏ cũng đùa ngịch cùng cô, mở ra khép vào: “Hì hì.”
Tay cô nắm lấy quy đầu nóng bỏng của anh, hết xoa lại bóp, lúc này giáo viên bật một bản nhạc, theo tiếng nhạc trầm bổng thì dục vọng của Ngô Vịnh Tranh cũng dâng trào theo, vào thời khắc bản nhạc lên cao nhất, côn thịt của anh cũng bắn tinh trong bàn tay bé nhỏ của Trần Âm.
“A…” Anh gầm nhẹ, khoái cảm mãnh liệt khiến mặt anh ửng hồng, thở dốc dồn dập, ngực phập phồng, anh thế mà có thể bắn tinh khi xung quanh là các bạn cùng lớp.
Đũng quần anh ẩm ướt, tay của Trần Âm vẫn ở bên trong vuốt ve côn thịt run rẩy, bôi hết tinh dịch dính ở tay mình vào quần lót anh, lúc rút ra cô đưa tay lên miệng ngửi ngửi: “Eo ôi”, mùi vừa tanh vừa nồng.
Sợ mùi sẽ bay ra xung quanh, cô vội nhét tay vào ngăn bàn. Tay kia của cô cầm lấy tay Ngô Vịnh Tranh kéo về hạ thân của mình, hôm nay cô mặc váy đồng phục, không có chủ đích gì nhưng không ngờ bây giờ lại tiện cho hai người “hành động”.
Lúc nãy khi cô giúp anh thủ dâm thì bản thân cũng chảy dâm dịch ướt một mảng quần lót. Ngô Vịnh Tranh cách quần lót xoa nắn tưởng tượng hình dáng nụ hoa của cô, hai cánh hoa mềm mại, nụ hồng chúm chím, bên trong là hoa châu cứng rắn. Trần Âm bị ngón tay thon dài của anh xoa nắn vân vê thì trở nên càng ngứa ngáy, ham muốn hơn.
Trên bục giảng thầy giáo đã tắt nhạc, phòng học trở về trạng thái im lắng, Trần Âm cầm bút viết lên vở, run run ngoáy mấy chữ: “Muốn ngón tay anh đút vào tiểu huyệt của em”, sau đó đưa vở cho anh.
Ngón trỏ của Ngô Vịnh Tranh dọc theo viền quần lót tiến vào, khe huyệt của cô đã ướt đẫm, mấp máy, nhưng hai người đang ngồi trên ghế nên anh mới nhẹ nhàng cắm 1 đốt ngón tay thì đã bị chặn lại.
Ngô Vịnh Tranh đành phải chậm rãi từng chút từng chút tiến vào, cho tới khi ngón tay tiến hết vào, cả người Trần Âm đều đã đầm đìa mồ hôi, hai chân kẹp chặt lại, đè ép tay anh, hạ thân gập lại, nuốt lấy ngón tay anh.
Ngón cái của Ngô Vịnh Tranh ấn ấn hoa châu run run của cô, xoa nắn xung quanh, ngón trỏ thì chôn trong nộn huyệt khuấy đảo.
Trần Âm thở hổn hển rầm rì, hạ thân mẫn cảm bị sự mãnh liệt của anh phun đầy nước.
Ngô Vịnh Tranh lau tay vào vạt áo, cho tay lên mũi ngửi hương vị dâm dịch khai ngọt của cô, hít lấy hít để.
Tiếc quá đi mất, mật dịch của tiểu tiên nữ lần này không thể chảy vào miệng anh.
Trần Âm mềm nhũn cúi gục xuống bàn, lấy bút viết lên vở: “Muốn lớn nhục bổng của anh.”
Cô đưa cho anh xem, đôi mắt ngập nước nhìn anh khát cầu, tim cô ngứa, tiểu huyệt càng ngứa, chỉ muốn cây gậy nóng cháy của anh tới gãi ngứa thôi.
Nhưng giờ đang trong giờ học, Ngô Vịnh Tranh cũng không biết phải làm sao, đành viết một dòng chữ cho cô: “Hết tiết lên WC nam tầng trên, lúc đấy cho cục cưng ăn cả sữa lẫn gậy thịt được không?”
Anh vén những lọn tóc đang rủ xuống của cô ra sau vành tai, nhanh chóng mơn man vành tai đỏ ửng.
Nhà vệ sinh nam trên tầng cao nhất vốn ít người đi, trước đây hai người từng làm ở đó, sau này anh “chia sẻ” cho Lâm Xán, thế là mấy lần chuông vào tiết reo thì thấy cậu bạn với Nghiêm Miểu Miểu mặt đỏ tía tai chạy vội chạy vàng vào lớp.
Đợi chuông hết tiết vang lên, giáo viên cho tan lớp, Trần Âm thu vội sách vở sau đó kéo Ngô Vịnh Tranh ra ngoài.
Tuy chỉ có 10 phút giải lao nhưng cả hai đều vô cùng sung sướng, Trần Âm bị lớn nhục bổng của anh hung hăng thao tiểu huyệt tới bủn rủn cả người, cô vốn bị kích thích từ sớm nên rất nhanh cao trào, còn lúc Ngô Vịnh Tranh bắn tinh, cô quỳ xuống đất, há miệng nuốt toàn bộ tinh dịch trắng nồng của anh.

Bình luận

Để lại bình luận