Chương 45

Lâm Liệt cúi đầu, vừa hôn môi với Lâm Nguyệt vừa đỡ ©ôи ŧɧịŧ đâm vào bên trong tiểu bức, khẽ nói: “Tập trung vào.”
“A ~~” Lâm Nguyệt dang rộng hai chân, nghênh đón ©ôи ŧɧịŧ đâm vào cơ thể mình.
Mặc dù cô đã bị anh thao rất nhiều lần, nhưng mỗi lần lớn nhục bổng cắm vào đều làm cho tiểu huyệt bị căng đầy, cứ như thể tiểu huyệt sẽ không chịu nổi mà bị lớn nhục bổng cắm đến mức nát bấy.
“Sao em khít vậy? Thật sự là chịu không nổi.” Lâm Liệt thở hổn hển.
Anh cúi đầu nhìn Lâm Nguyệt, người con gái mà anh yêu thương nhất trong cuộc đời này, trước kia họ chỉ có huyết thống tương đồng, giờ đây ngay cả bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© cũng gắn kết chặt chẽ với nhau, anh sẽ không bao giờ muốn hai người bị chia lìa.
“Anh hai… Thao nát tiểu bức của em đi… A ~~~ A…”
Lâm Nguyệt nâng eo, đong đưa cặp mông bị đè xuống đâm vào thật sâu, sau đó lại bị nâng lên cao, rồi lại bị bàn tay to của đàn ông đè xuống, mỗi lần qυყ đầυ đều thọc trúng tao tâm, kɧoáı ©ảʍ ập đến liên tục.
Tiếng giao cấu “Bẹp bẹp bẹp bẹp” truyền ra từ trong xe, cửa kính thủy tinh của xe hơi đã bị sương mù che phủ, thân xe lắc lư dữ dội, từ bên ngoài có thể nhìn thấy tình hình chiến đấu kịch liệt trong xe.
“Ưm… A… Anh hai… Không được… Đừng đâm vào chỗ đó.”
Lâm Nguyệt cảm nhận được điểm nhạy cảm của mình liên tục bị thọc trúng, vòng eo run lên, sau đó cứ thế bị cắm đến cao trào.
Nghe vậy, Lâm Liệt càng thao dữ dội hơn, dưới háng điên cuồng đong đưa, cứ như thể toàn bộ tinh lực trước khi đi công tác đều bị phát tiết trong cuộc tình ái này, thao cho Lâm Nguyệt không thể xuống giường mới được, thế thì cô sẽ không còn tinh lực mà nghĩ tới những người đàn ông khác.
Hai người kịch chiến thật lâu, Lâm Nguyệt đã lên đỉnh được hai lần, Lâm Liệt mới bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong cơ thể Lâm Nguyệt.
“Phù… Ha…” Lâm Nguyệt há miệng thở hổn hển.
Trên người cô chảy đầy mồ hôi, bên trong cơ thể chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng, nhiệt độ trong chiếc xe đóng kín cửa càng lên cao, nhưng đã chơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong xe, mở cửa sổ ra lỡ bị người khác nhìn thấy thì sao.
“Nóng lắm à?”
Lâm Liệt cũng thở hổn hển, thấy Lâm Nguyệt mồ hôi đầm đìa, anh không hề nghĩ ngợi mà mở cửa sổ ra, nhất thời một cơn gió ùa vào trong xe.
“Á đừng! Bị người khác nhìn thấy mất!” Lâm Nguyệt muốn đóng cửa sổ lại.
Lúc này cô đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, chỉ đeo một chiếc vòng cổ, lỡ bị nhìn thấy thì xấu hổ lắm.
“Không sau đâu, nóng quá anh sợ em khó chịu, với lại chẳng phải em rất thích chơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ hay sao, hửm?” Lâm Liệt vừa nói vừa bế Lâm Nguyệt lên, tiếp tục cắm vào tiểu bức của cô từ sau lưng.
Lâm Nguyệt bị bắt đặt hai tay lên cửa sổ, hai cái vú đè ép lên thân xe lạnh như băng.
“A… Anh hư quá…”
Lâm Nguyệt kinh hô một tiếng, hai tay siết chặt khung cửa xe hơi, sợ hãi thân thể của mình sẽ bị Lâm Liệt đâm tới mức lộ hết ra bên ngoài.
Mặc dù nơi này không có nhiều người, nhưng bị hàng xóm nhìn thấy thì cũng đủ để cô đội quần ra đường.

Bình luận

Để lại bình luận