Chương 46

“Cẩn ca ca… nhẹ nhàng thôi.” Lục Dĩnh biết không ngăn được hắn, chỉ có thể nỉ non cầu xin.

“Ngoan.” Trình Cẩn hôn lên cái miệng nhỏ đáng yêu, nhờ có dâm dịch chảy ra, hắn rất nhanh đã đưa người anh em hoàn toàn tận hưởng bên trong.

“Đừng chơi lẻ thế chứ?” Cố Hoài Vân mở cửa nhà kính tiến vào, hắn nhìn thấy cà chua còn đặt ngổn ngang dưới đất, liền nhặt một ít vào một cái rổ cầm đến chỗ Trình Cẩn.

Trình Cẩn mỗi lần động bên trong đều khiến Lục Dĩnh kêu lên hai tiếng, bên này Cố Hoài Vân lấy cà chua, ung dung thưởng thức từng quả ngọt ngào. Sau đó tựa như nhớ ra điều gì đó, đưa một quả tới miệng Lục Dĩnh: “Xem là hắn ra trước, hay Tiểu Dĩnh ăn đống cà chua này hết trước nhé!”

Lục Dĩnh lắc đầu không chịu ngậm lấy, dù sao bên dưới còn đang chịu kích thích, cô làm sao có thể nuốt trôi chứ. Đến khi Trình Cẩn bắn ra, ngay cả một quả cô còn chưa nuốt xuống.

“Xem kìa, yếu sinh lý thật! Xem Lục tiểu thư còn chưa kịp ăn chút nào.” Cố Hoài Vân cười lên một tiếng chế giễu, cởi ra lớp quần thể thao để lộ con quái vật bên dưới đã sớm cương cứng. Hắn như vậy mà trực tiếp nhét vào cơ thể Lục Dĩnh.

“Cậu thử xem?” Thái độ Trình Cẩn đối với Cố Hoài Vân so với lúc đầu cũng đã hòa hoãn hơn nhiều, dù sao hiện tại bọn họ cũng coi như là mối quan hệ hợp tác.

Cố Hoài Vân cười một tiếng tỏ vẻ đồng ý, lại lần nữa đem cà chua đặt trước miệng Lục Dĩnh: “Ngoan, há miệng ra nào.”

“Ưm… không ăn.” Lục Dĩnh đem hai tay che lấy miệng, vừa ngăn tiếng rên rỉ phóng đãng, vừa để Cố Hoài Vân không có đường nhét cà chua vào miệng cô. “Không muốn ăn… không muốn ăn.”

Trình Cẩn bên cạnh cười một tiếng thật lớn: “Cũng chỉ đến vậy.”

“Ồ, không muốn ăn đường phía trên sao?” Cố Hoài Vân cười xấu xa, hắn giữ chặt quả cà chua trong tay, bên dưới lại động hông lấy ra dương vật trong hoa huyệt Lục Dĩnh: “Vậy đành phải ăn đường này thôi!”

“A! Không!” Lục Dĩnh muốn bò lên bàn bỏ chạy, nhưng lại bị Cố Hoài Vân giữ chặt lấy.

Hắn đem cà chua từng quả, từng quả nhét vào bên trong khe động chật hẹp. Cà chua chín bởi vì bị chèn ép mà chảy ra không ít nước, dọc theo bắp đùi trắng nõn mà chảy xuống bên dưới.

“Lạnh… Lạnh quá… Cẩn ca ca, mau ngăn lại.” Lục Dĩnh nức nở hô lên, bởi vì cà chua vừa rồi bị rửa bằng nước lạnh cũng mang theo hơi lạnh mà vào khuấy đảo bên trong.

“Để Vân ca ca sưởi ấm cho Tiểu Dĩnh.” Cảm giác không thể nhét vào bên trong thêm được nữa, hắn mới cầm lên dương vật lớn, hướng tiểu huyệt lần nữa đâm vào.

“Đau!” Lục Dĩnh hét lên một tiếng, lại bị Trình Cẩn dùng cự vật chặn lại, chỉ còn vài tiếng ưm a trong miệng.

Bên dưới cà chua trong hoa huyệt bị Cố Hoài Vân dùng dương vật giống như cái gậy lớn không ngừng tác động, bên trong vừa căng lạnh khó chịu, nơi cự vật lưu qua lại lưu lại chút hơi ấm. Khiến Lục Dĩnh không ngừng vặn vẹo thân mình nhưng cũng chỉ khiến bản thân càng bị kích thích, cà chua trong hoa huyệt không ngừng bị hắn đâm vào giã nát.

Rất nhanh lượng lớn dâm thủy hòa với nước cà chua bắn ra, thấm ướt cả đám lông của Cố Hoài Vân. Một phần theo độ cong mà chảy xuống mặt bàn, rồi lại từ mặt bàn nhỏ giọt xuống dưới đất.

Cảnh tượng dâm mỹ vừa rồi bị Lạc Nhạn mở cửa nhìn thấy.

Lạc Nhạn không nói gì, hắn cầm lấy một cái bát trong suốt cùng thêm cà chua tiến tới. Đặt chiếc bát xuống hứng chỗ nước ép bị rơi ra, sau đó đẩy Cố Hoài Vân ra, bản thân người anh em của hắn cũng là đang gào thét đòi hỏi.

“Không được đâu… không được đâu… đau lắm.” Lục Dĩnh thật sự không thích bọn họ dùng cơ thể mình như cối ép cà chua nhưng lại không còn sức lực giãy giụa, miệng chỉ có thể không ngừng nỉ non cầu xin. “Nhạn ca ca đừng mà… chúng ta làm tình bình thường có được không?”

Cà chua nên là để ăn, không phải để hành hạ cô như vậy.

Bình luận

Để lại bình luận