Chương 46

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 46

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trước bàn gỗ chật ních người, phần lớn đều là những cặp vợ chồng, người nam người nữ có đôi có cặp, Cố Ngưng và cô là hai người con gái, tựa hồ có vẻ hơi không hợp với cảnh này cho lắm.

Cố Ngưng nắm tay cô, im lặng đi theo đám người đến trước bàn.


Cô gái xinh đẹp như vậy mà lại là đồng tính luyến ái à?

Trời đất sụp đổ rồi hu hu~
” ”
Cậu còn nhìn nữa, có nhìn đến cỡ nào thì người ta cũng sẽ không thích nam đâu!

” …

Chịu đựng những lời xì xào bàn tán từ những cặp tình nhân xung quanh và những ánh nhìn kỳ lạ từ những người qua đường suốt dọc đường, Nhậm Sơ Tuyết gần như nghẹn họng, thoắt cái gương mặt nóng bừng lên, cảm thấy cả người khó chịu, cố gắng bình tĩnh rút tay ra khỏi tay của Cố Ngưng.

Dường như phát hiện ra suy nghĩ của cô, Cố Ngưng càng nắm tay cô chặt hơn nữa, thậm chí còn dùng nửa cánh tay ôm cô đi về phía trước.

Bốn phía lại là một trận hít sâu vào làn khí lạnh và nhiều tiếc thảo luận vô đạo đức hơn nữa về hai người bọn họ.

Nhậm Sơ Tuyết quẫn bách tới cực điểm, trên khuôn mặt trắng nõn nổi lên một tầng màu đỏ ửng, giọng nói như ruồi muỗi kêu: ”
Cố Ngưng… cứ như vậy, người khác sẽ hiểu lầm chị mất.

” Sắc mặt Cố Ngưng bình tĩnh, hỏi ngược lại cô: ”
Hiểu lầm cái gì?

” Nhậm Sơ Tuyết ngẩng đầu nhìn Cố Ngưng, vẻ mặt đối phương thẳng thắn, dường như thật sự hoàn toàn không có suy nghĩ gì khác.

Cô không quyết định được điều gì, đành phải cắn môi nói, ”
Chính là, chính là hiểu lầm chúng ta…

Là loại quan hệ đó.

” Sau một lúc lâu, Cố Ngưng không trả lời, chỉ là trong đôi mắt đen nhánh thâm thúy kia tựa hồ nhuốm một loại cảm xúc nào đó, cảm xúc kia quá mức xa lạ, xa lạ đến mức làm cho người ta sợ hãi. Đôi môi mỏng của Cố Ngưng khẽ mở, vừa định mở miệng nói chuyện.

Nỗi sợ hãi nhè nhẹ dâng lên trong lòng, ánh mắt của những người xung quanh như kim đâm vào cô gần như không chỗ nào che giấu, Nhậm Sơ Tuyết gần như hoảng hốt cắt đứt lời đối phương, ”
Cố, Cố Ngưng, chị biết không, em… em rất bình thường.

” Cô cố ý cắn mạnh hai chữ ”
bình thường
“.


Những chuyện lúc trước… coi như là việc của bản thân, chỉ là vì nhu cầu thôi.

” Cô cúi đầu, không dám nhìn Cố Ngưng.

Vốn là thời tiết nắng đẹp, lại đột nhiên cảm giác cả người lạnh lẽo.

Tháng mười trên đảo, gió biển thổi tung bay tà váy dài màu trắng của Cố Ngưng, lướt qua cánh tay trần trụi, mang đến một cảm giác lạnh lẽo.

Cố Ngưng chậm rãi buông cô ra, đột nhiên nở nụ cười, trong nụ cười mang theo chút châm chọc.


Em bé, em sẽ không cảm thấy tôi thật sự thích em đấy chứ?

Nhậm Sơ Tuyết không ngờ tầng cửa sổ mỏng manh này lại bị Cố Ngưng đâm thủng không chút cố kỵ như vậy, hay là đáp án cô hoàn toàn không nghĩ tới. Ý của Cố Ngưng là… cô tự mình đa tình sao?

Trong khoảng thời gian ngắn, mặt cô đỏ bừng, khó xử đến cực điểm.

Hồi lâu sau, cô cười hai tiếng, ”
Tôi cũng nghĩ như vậy.

” Trái tim trong lòng lại không khống chế được xoắn lại vào nhau, huyệt đạo toàn cơ thể cảm giác ngột ngạt.

Nhậm Sơ Tuyết không khỏi thầm mắng mình già mồm cãi láo, người đầu tiên phân rõ giới hạn chính là mình, tự làm đa tình chính là mình, hiện tại sau khi bị người ta vạch trần xong cảm thấy khó chịu vẫn là mình.

Cố Ngưng không rảnh chú ý phản ứng của cô, chỉ nhắm mắt lại. Đứng im lặng trong đám đông như một hòn đảo.

Hai người tan rã trong không vui, đương nhiên, cũng không có khả năng lại đi treo cái gọi là khóa đồng tâm, một đường rầu rĩ hội hợp cùng những người khác và đoàn tham quan.

Bình luận (0)

Để lại bình luận