Chương 46

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 46

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Được rồi, cứ như vậy đi, con cùng Linh Linh có trở về ăn cơm chiều không?”
Chu Khai Khai vì Kỳ Lạc mà rầu thúi ruột, bà là người sinh ra thằng nhóc này nên tính cách của nó như thế nào bà hiểu rất rõ, nó có thể chết vì Du Linh, dù khuyên như thế nào cũng không được, Chu Khai Khai chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt.
“Bọn con không trở về.”
Kỳ Lạc nhắm hai mắt, đè nặng tay Du Linh ở trên đũng quần anh mà cọ cọ, cả người thoải mái dựa trên ghế phụ, cùng Chu Khai khai nói chuyện điện thoại
“Mẹ, mẹ đem cái biệt thự ở sườn núi giúp con dọn dẹp lại một chút, con dự định sẽ chuyển qua bên đó ở.”
“Như thế nào lại……”
Trong điện thoại, Chu Khai Khai nóng nảy, Kỳ Lạc mới về nước không quá hai ngày, liền muốn dọn ra ở riêng, tuy rằng biệt thự ở sườn núi kia cũng là sản nghiệp của Kỳ gia, nhưng nó ở vùng ngoại thành, bốn phía đều là rừng núi, Kỳ Lạc ở nơi đó sẽ không tiện đi lại.
Nhưng mà Chu Khai Khai thực nhanh chóng hiểu rõ, Kỳ Lạc sợ là muốn cùng Du Linh cùng nhau qua đó ở.
Nháy mắt, Chu Khai Khai cảm giác cơ tim có chút tắc nghẽn, bà rối rắm, nóng lòng mang theo một tia may mắn mà mở miệng hỏi
“A Lạc con qua đó ở một mình sao? Ở nhà khá tốt, con đừng dọn đi, bên kia cũng không có ai.”
Kỳ Lạc đã cứng, anh đem đai an toàn trên người Du Linh cởi bỏ, đem cô từ ghế điều khiển qua bên ghế phụ, đè nặng cái ót của cô mà hôn, nói
“Kỳ gia quá ầm ĩ, con cùng Linh Linh sẽ ở cùng nhau, mẹ không cần lo lắng.”
Du Linh ghé vào trên người Kỳ Lạc, vừa nghe, sợ tới mức tâm can đều đang run, cô không tiếng động giãy giụa, vòng eo bị Kỳ Lạc một tay ôm chặt, hai chân vì thế mà không thể không khóa ngồi ở trên đùi Kỳ Lạc.
Bên kia điện thoại Chu Khai Khai nghe Kỳ Lạc nói xong, trong lòng thở dài, quả nhiên là như thế, Kỳ Lạc muốn dọn qua biệt thự trên sườn núi, chính là vì muốn cùng Du Linh ở riêng.
Bà đứng ở trong phòng bếp, đỡ trán, có chút bực nói
“Mẹ nói con có thể thu liễm một chút hay không? Con đem con bé tới đó ở, con muốn mẹ như thế nào nói chuyện với vợ chồng nhà dì ba con?”
Lời này có hàm ý, nhưng Kỳ Lạc nghe xong lại một trận cười nhạt, anh ở trong xe chật hẹp, đè nặng ót Du Linh, mút vào hai cánh môi cô, một tay đi xuống, cách áo sơ mi nhéo hai bầu vú đẫy đà, nói
“Có cái gì phải thu liễm? Mẹ, mẹ không phải đã sớm biết tâm tư con rồi sao?”
“Con cũng quá không kiêng nể chút gì ”
Chu Khai Khai bị những lời này của Kỳ Lạc chọc giận, đè thấp thanh âm cả giận nói
“Mẹ dung túng con không phải bởi vì mẹ đồng ý con làm như vậy, Kỳ Lạc, mẹ là sợ Kỳ gia sẽ bị tai tiếng ”
“Vậy thì gạt mọi người đi.”
Kỳ Lạc buông lỏng ót Du Linh ra, cô cấp tốc lui về phía sau, anh bóp eo nhỏ, đuổi theo môi cô mà hôn, cô vẫn luôn trốn, anh đuổi theo nóng nảy, liền không hề kiên nhẫn cùng mẹ nói chuyện, chỉ nói
“Cứ như vậy đi, mẹ, con bên này có chút việc, đêm nay không trở lại nhà.”
Anh cúp điện thoại, tùy ý ném di động sang một bên, ánh mắt nảy sinh tia ác độc nhìn về phía Du Linh đang ngồi trên người anh, hỏi
“Trốn cái gì? Lại đây.”
“Không cần, sẽ bị thấy.”
Du Linh lắc đầu, trên mặt có chút sợ hãi, dì cả cùng Kỳ Lạc gọi điện thoại, cô đều nghe thấy được, dì cả khẳng định đã biết chuyện giữa cô và Kỳ Lạc. Loại cảm giác này làm cô thực khủng bố, cô biết dì cả không đồng ý, nhưng Kỳ Lạc hiển nhiên đã bị tất cả mọi người xung quanh chiều hư, không dựa theo ý anh ai biết anh sẽ làm ra chuyện gì?
“Anh nói em lại đây, không nghe lời ”Kỳ Lạc đem ghế dựa đột nhiên hạ xuống, Du Linh không chú ý, liền theo quán tính ghé vào trên người Kỳ Lạc, cô vừa mới thẳng cổ, đã bị đôi tay Kỳ Lạc phủng ở mặt, cố định không cho cô động.

Bình luận (0)

Để lại bình luận