Chương 46

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 46

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Cơn Bão Tình Trong Gara
Không gian chật hẹp của chiếc xe việt dã dường như bị nung nóng bởi hơi thở của hai con người. Chiếc ghế lái đã ngả về sau hết mức, nhưng vẫn không đủ cho sự cuồng bạo của Liêu Thuân.
“Em yêu… kêu dâm đãng như vậy…” Anh gầm gừ, vùi mặt vào hõm cổ cô, điên cuồng hôn mút làn da mềm mại, “Nói đi, nói em muốn anh làm em.”
“Ông xã… Em muốn…” Trần Hương nức nở, lý trí đã bị khoái cảm đánh tan tành. Tiếng gọi “ông xã” như một liều thuốc kích thích cực mạnh. Liêu Thuân gầm lên một tiếng, cảm thấy cự vật đang chôn sâu trong cô lại trướng to thêm một vòng.
Anh nắm lấy eo cô, nâng bổng lên, xoay người cô lại.
“Quỳ lên ghế, quay mông về phía anh.” Anh ra lệnh, giọng khàn đặc.
Trần Hương run rẩy làm theo. Cô quỳ trên ghế lái, hai tay bám vào vô lăng, tấm lưng ong trắng nõn uốn cong một đường hoàn hảo. Tư thế này khiến cặp mông tròn lẳn của cô vểnh lên, phô bày trọn vẹn cánh hoa ướt đẫm đang mời gọi.
Liêu Thuân đứng ở bên ngoài xe, anh luồn người vào, nắm lấy hông cô, áp vật nam tính nóng rẫy của mình vào khe mông, ma sát.
“Đệt… Kẹp chặt thật đấy…”
Anh không chờ đợi thêm, dùng một lực mạnh mẽ, đâm thẳng vào từ phía sau.
“A!” Trần Hương thét lên, cả người đập mạnh vào vô lăng, tiếng còi xe vô tình vang lên một tiếng “bíp” chói tai giữa gara tĩnh lặng.
Sự cố bất ngờ đó càng khiến cả hai thêm phấn khích. Liêu Thuân không quan tâm, anh giữ chặt eo cô, bắt đầu một nhịp điệu đóng cọc man dại. Không gian chật chội khiến mỗi cú thúc của anh đều sâu và tàn bạo, đầu long đâm thẳng đến nơi sâu nhất trong cơ thể cô.
“Ông xã… nhanh quá… Em chịu không nổi… A… Sâu… Sâu quá…”
Cô bị anh đóng đến mức hai chân run rẩy, nước mắt giàn dụa, dâm thủy theo mỗi nhịp ra vào mà văng tung tóe, làm ướt cả mặt ghế da đắt tiền. Anh nhìn tấm lưng cô run lên bần bật, nhìn cặp mông bị anh làm cho đỏ ửng, thú tính trong anh càng trỗi dậy. Anh cúi xuống, cắn mạnh lên bả vai cô, vừa thúc vừa gầm gừ.
“Em đúng là một con yêu tinh hút máu… Mẹ nó, muốn kẹp chết anh à?”
Anh tăng tốc, mỗi cú đâm đều như muốn xé toạc cô ra. Trần Hương không thể chịu đựng thêm, bụng dưới cô co rút dữ dội, một dòng điện cực đại chạy dọc sống lưng. Cô thét lên một tiếng chói tai, cơ thể co giật, đạt đến cao trào.
Tử cung cô co thắt điên cuồng, siết chặt lấy anh. Liêu Thuân cũng không kìm được nữa, anh gầm lên một tiếng, vội vã rút ra ngay khi cảm nhận được sự co bóp của cô, bắn tất cả tinh hoa nóng hổi của mình lên tấm lưng trần trắng nõn và vòng eo thon thả của cô.
Trần Hương mềm nhũn, gục mặt xuống vô lăng, thở hổn hển. Toàn thân cô như vừa được vớt từ dưới nước lên, mồ hôi và dâm thủy hòa quyện, dính bết.
Liêu Thuân cũng thở dốc. Anh nhìn thành quả của mình, rồi nhìn cô gái đang run rẩy, lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn chiếm hữu. Anh rút vội vài tờ khăn giấy, vừa lau qua loa cho mình, vừa dịu dàng lau sạch tấm lưng cô.
Anh kéo cô trở lại ghế lái, để cô tựa vào lòng mình. Anh lấy ra một chai nước suối, uống một ngụm rồi mớm sang cho cô.
“Mệt lắm à?”
Trần Hương chỉ có thể gật đầu, mí mắt nặng trĩu.
Anh khởi động xe, lái về căn hộ của mình. Đêm nay, anh không thể để cô về nhà. Anh bế cô vào phòng tắm, xả nước ấm, kỳ cọ sạch sẽ cho cả hai. Cô mệt đến mức ngủ gật ngay trong vòng tay anh.
Anh lau khô người cho cô, rồi mở tủ, lấy ra bộ quần áo mới tinh mà anh mua ở chợ đêm ban chiều—một chiếc áo phông và quần thun đơn giản. Anh mặc vào cho cô, rồi bế cô đặt lên giường. Anh ngắm nhìn cô gái nhỏ bé đang say ngủ trong bộ quần áo rẻ tiền của mình, trái tim bỗng nhiên mềm nhũn.
Anh kéo chăn đắp cho cô, hôn lên trán cô. Đêm nay, lần đầu tiên sau bao nhiêu năm, Liêu Thuân cảm thấy căn phòng này thực sự giống một “tổ ấm”.
________________

Bình luận

Để lại bình luận