Chương 46

Nhưng càng thấy cô như vậy, Lâm Liệt càng muốn thao cô đến mức mất kiểm soát.
Nhìn Lâm Nguyệt lên đỉnh ngay dưới háng của mình đến mức mất hết lý trí, anh sẽ càng có cảm giác thành tựu.
Cứ thế, Lâm Liệt ôm hai cái đùi mềm mại của Lâm Nguyệt lên cao, vòng eo chó đực điên cuồng thúc mạnh, ©ôи ŧɧịŧ cắm vào rồi rút ra từ huyệt khẩu sưng đỏ, phát ra tiếng vang phụt phụt phụt.
Đồng thời anh càng đâm càng nhanh, ban đầu thân thể Lâm Nguyệt còn chịu nghe theo mệnh lệnh của bộ não, nhưng không lâu sau đã bị đâm tới mức cả người lắc lư, hai vú nảy lên ngay trước cửa xe, trắng nõn thu hút tầm mắt của người khác.
“A… Đừng… Anh hai hư quá, a ~~~”
Trên thực tế, thân thể Lâm Nguyệt suиɠ sướиɠ gần chết. Cả người cô càng ngày càng vươn ra ngoài cửa sổ, cuối cùng nửa người trên hoàn toàn lộ liễu ở ngoài cửa xe, bị thao tới mức thụt ra thụt vô.
Không biết bị thao bao lâu, tiểu huyệt nhạy cảm của Lâm Nguyệt lại đạt đến cao trào thêm một lần nữa, dâʍ ŧᏂủy̠ phun tung tóe trên ghế xe, đồng thời phun ướt phần háng của Lâm Liệt.
“Nước chảy hết rồi, em gái ngoan.” Lâm Liệt cười xấu xa, vòng eo tinh tráng tiếp tục đong đưa sau lưng Lâm Nguyệt, qυყ đầυ cắm vào tiểu huyệt, không ngừng thúc mạnh vào cổ đáy hυyệt̠ của cô.
Anh bắt đầu tấn công mạnh mẽ, cuối cùng qυყ đầυ chui vào cổ đáy hυyệt̠, lỗ bắn tinh bắn ra từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt.
“A ~ A ~” Hai tay Lâm Nguyệt níu chặt khung cửa sổ, cặp mông dính chặt vào phần háng của Lâm Liệt.
Dư vị cao trào vẫn còn kéo dài thật lâu, lúc này cô cảm thấy bộ ngực căng trướng cũng có cảm giác quái dị, cúi đầu nhìn xuống thì thấy hai luồng sữa tươi đang phun ra từ núʍ ѵú hồng hào của mình.
Thấy Lâm Nguyệt phun sữa, Lâm Liệt cho rằng cô mang thai nên trướng sữa, cẩn thận bế cô lên: “Em thật sự mang thai hả? Anh sắp được làm bố à?”
Nhất thời vui sướng che mụ đầu óc, anh đương nhiên cho rằng cái thai trong bụng Lâm Nguyệt là của mình. Ngày nào cũng không hề tiếc rẻ gieo hạt giống của mình, anh hoàn toàn có đầy đủ điều kiện để nghênh đón một sinh mệnh mới.
“Không phải.” Lâm Nguyệt đánh anh một cái, sắc mặt vẫn đỏ ửng.
Cô biết rõ mình không thể mang thai, cho nên việc cô phun sữa chắc hẳn là do nội tiết tố của nữ giới phân bố quá nhiều nên mới có sữa.
“Thật không? Vẫn nên đến bệnh viện khám một chút đi, lỡ như có chuyện gì đó thì không ổn đâu.” Lâm Liệt sờ lên bụng Lâm Nguyệt.
Anh có một loại linh cảm kỳ diệu, chỗ này hơi phồng lên, dường như tồn tại một sinh mệnh đang hình thành.
“Đó là do bị anh bắn quá nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ nên mới phồng lên.” Lâm Nguyệt đánh lên tay anh một phát.
Khoảng thời gian hai ba ngày trôi qua rất nhanh, Lâm Liệt vẫn luôn ở nhà bầu bạn với Lâm Nguyệt, hai người trải qua cuộc sống hoang dâʍ ɭσạи lạc thao từ trên giường cho đến khi xuống giường. Bây giờ, Lâm Liệt phải đi công tác.
Lâm Nguyệt đích thân đưa tiễn anh.
Hôm đó nhiệt độ không khí hơi thấp, tháng chín tiết trời đã bắt đầu se lạnh, nơi Lâm Liệt sắp đi công tác càng lạnh lẽo hơn. Lâm Nguyệt gấp mấy bộ quần áo chống lạnh bỏ vào vali hành lý cho anh.
Sau đó, hai người chia tay nhau ở sân bay. Lâm Nguyệt về nhà một mình.
Tuyệt vời, cuộc sống tự do lại bắt đầu rồi.

Bình luận

Để lại bình luận