Chương 466

:
Tan triều, người của Từ Ninh cung đến mời Hoàng đế và Lâm Nam Tích, hai người thay y phục xong, liền đi về phía Từ Ninh cung.
Hai người vừa đến cửa Từ Ninh cung, đã nhìn thấy một con quái vật khổng lồ như ngọn núi nhỏ chắn trước cửa. Hai người bước vào nhìn kỹ, thì ra là con rùa mà nước Thiên Trúc cống nạp lần trước.
Cung nhân đang dẫn Lý Kính Du cho rùa thần ăn.
“Sao rùa thần lại thích ăn cá vậy?”
“Nó có thích ăn món tứ hỷ viên tử mà ngự trù làm không?”
“Ta còn cố ý để dành cho nó một cái chân giò đấy!”
Sau khi Lý Kính Du đột phá được rào cản ngôn ngữ, nói chuyện liền tiến bộ vượt bậc, đến mức cái gì cũng muốn nói.
Lý Thừa Tiển nhìn nhóc hăm hở muốn cho rùa thần ăn chân giò, mặt không biểu cảm. Tuy là vật phẩm cống nạp, nhưng cũng không cần thiết phải cho nó ăn đồ cống phẩm như vậy chứ.
“Du nhi.”
Lý Kính Du nhìn thấy Lý Thừa Tiển và Lâm Nam Tích đến, hai mắt lập tức sáng lên, ném chân giò trong tay xuống, chạy về phía hai người.
“Phụ hoàng! Phụ hậu!”
Lý Thừa Tiển bế tiểu Thái tử lên, nhấc nhấc.
【Hình như mập lên rồi.】
Lý Kính Du ở trong lòng Lý Thừa Tiển vặn vẹo, nhóc có mập lên sao?
Thái phó lớn nhân cũng nói gần đây nhóc cao lên một chút.
Lý Thừa Tiển một tay bế Lý Kính Du, một tay nắm lấy tay Lâm Nam Tích, bước vào Từ Ninh cung.
Vừa đi vừa hỏi cung nữ hầu hạ bên cạnh Thái hậu: “Gần đây, mẫu hậu có khỏe không?”
Cung nữ đáp: “Sức khỏe thì không sao, chỉ là có chút buồn chán.”
Lý Thừa Tiển nhướng mày.
“Gần đây mẫu hậu làm gì?”
Cung nữ đáp: “Thắp hương, niệm kinh, lễ Phật.”
Lý Thừa Tiển “chậc” một tiếng: 【Cảm giác như mẫu hậu sắp xuất gia đến nơi rồi.】
Trong Từ Ninh cung, Thái hậu đang xem kinh Phật mà Nước Thiên Trúc cống nạp lần trước, ngày thường Thái hậu là người lễ Phật, cũng rất hứng thú với kinh Phật. Những quyển kinh Phật này của Nước Thiên Trúc được Hàn Lâm viện dịch và sao chép sang chữ Hán, hiện tại Thái hậu đang xem chính là quyển kinh Phật Thiên Trúc mới ra lò phiên bản chữ Hán.
Lâm Nam Tích lặng lẽ phân phó cung nữ vài câu, cung nữ vẻ mặt sửng sốt, hành lễ, lĩnh mệnh rời đi.
Ba người lớn bé đi đến nội điện, Thái hậu buông kinh Phật xuống, vội vàng nói: “Nhanh, nhanh đến đây ngồi.”
Mấy người không chú ý tới, rùa thần cũng theo sau bọn họ, chậm rãi bò vào.
Bởi vì con rùa thần này quá lớn, lại là thần vật mà Nước Thiên Trúc tặng, cung nhân của Từ Ninh cung cũng không dám ngăn cản, trơ mắt nhìn rùa thần bò vào nội điện.
Lý Thừa Tiển nhìn quyển kinh Phật trên tay Thái hậu: “Sao mẫu hậu lại xem kinh Phật, nghe cung nữ nói gần đây người không được vui.”
Thái hậu khép quyển kinh Phật lại nói: “Có lẽ là do mấy ngày trước trời quá nóng, hơi nóng hun đến mức đầu óc choáng váng, đến bây giờ vẫn chưa có tinh thần, chi bằng đọc kinh thư, cũng coi như là cầu phúc cho bá tánh Đại Tề.”
Lý Thừa Tiển ngoài mặt vô cùng quan tâm: “Mẫu hậu quả thật là người tốt, nhi thần vô cùng cảm động, nhưng cũng phải chú ý đừng để hao tổn tinh thần mới được.”
【Nếu không phải biết tối hôm qua người lôi kéo hai thái giám và một cung nữ đánh bài suốt cả đêm, suýt chút nữa thì trẫm đã tin là thật rồi.】
Thái hậu nương nương: !!!
Cung nữ hầu hạ bên cạnh Thái hậu: !!!

Bình luận

Để lại bình luận