Chương 47

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 47

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Kết thúc một ngày du ngoạn, lúc trở lại khách sạn đã tám giờ rưỡi, thành phố này náo nhiệt ồn ào và đông đúc, dưới bầu trời đêm, đèn đuốc sáng chói, tạo ra một cảnh đêm phồn hoa.

Cố Ngưng vốn ít nói, tựa hồ là do tâm tình không tốt lắm, dọc theo đường đi không hề chủ động nói một câu nào cả, biểu cảm trên gương mặt gần như có thể đóng băng. Đến khách sạn, lúc sắp vào thang máy, Nhậm Sơ Tuyết một đường không yên lòng mới dường như đột nhiên ý thức được một chuyện nào đó — Cố Ngưng dường như lúc trước, lúc trước đã uy hiếp cô ”
Nếu như buổi tối không muốn ngủ, có thể thử xem
“, lúc ấy cô nói như thế nào… thử thì thử xem.

Bây giờ thì tốt rồi, thử xem sẽ chết.

Nghĩ tới đây, cả người cô nhất thời cứng ngắc, đứng yên tại chỗ.

Trần Hạo ấn công tắc thang máy lại, sốt ruột vẫy vẫy tay với cô, ”
Sơ Tuyết, em mau vào đi.

” Sau khi vào thang máy, thoáng nhìn khuôn mặt Cố Ngưng lạnh đến mức có thể làm người khác chết cóng, trong lòng Nhậm Sơ Tuyết càng thêm lo sợ bất an.

Thang máy dừng lại ở tầng hai mươi.

Các vị phụ huynh đi ra ngoài trước.

Trần Hạo đang muốn đi ra ngoài, Nhậm Sơ Tuyết bỗng nhiên mở miệng, do dự nói, ”
Anh Hạo, hay là… em vào phòng anh chơi trước, đánh mấy ván vương giả nhé?

” Cô gần như vắt óc nghĩ ra một cái cớ khập khiễng như vậy.

Mặc dù Cố Ngưng có thể không thích cô, nhưng dục vọng thể xác luôn là thật phải không?

Trần Hạo đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng lâm vào trong trạng thái mừng như điên do có bánh từ trên trời rơi xuống.

Anh ta còn đang vắt hết óc nghĩ làm sao kiếm cớ lừa Nhậm Sơ Tuyết vào phòng, kết quả đối phương chủ động đưa tới cửa?


Đương nhiên có thể!

” Tựa hồ là sợ Nhậm Sơ Tuyết đổi ý, Trần Hạo vội vàng không ngừng bổ sung, ”
Anh có mang theo switch, lát nữa có thể cùng nhau chơi.

” ”
Tắc Nhĩ Đạt, Động Sâm đều có cả, siêu cấp thú vị, lúc trước anh đã chơi liên tục suốt một tuần mới qua cửa được, lát nữa anh có thể dạy em chơi.

” Tựa hồ là sợ hấp dẫn không đủ, Trần Hạo một bên đè lại công tắc thang máy không cho thang máy đóng lại, một bên tiếp tục dùng lời dụ dỗ Nhậm Sơ Tuyết.


Được.

” Nhậm Sơ Tuyết gật đầu, đi theo ra khỏi thang máy.

Trần Hạo cười tươi như một đóa hoa, nhưng ngay sau đó – – nụ cười trong nháy mắt đọng lại trên mặt, lắp bắp nói: ”
Chị chị chị chị họ, tại sao chị cũng đi theo bọn em tới đây?

” Cố Ninh thanh âm không dao động, thật sâu nhìn hắn một cái, ”
Tùy ý nhìn một chút.

” Không biết có phải ảo giác hay không, Trần Hạo bị Cố Ngưng liếc mắt một cái đến cổ cảm thấy phát lạnh, giống như là một loại cảnh cáo nào đó, anh ta rụt cổ, không tự chủ được sờ sờ gáy của bản thân.

Nhậm Sơ Tuyết cũng bị dọa đến mức giật cả mình, nhưng chính bản thân cô cho dù có bị làm chết, đánh chết cũng không dám trở về phòng, chỉ có thể kiên trì cắn răng tiếp tục đi.

Vào phòng của Trần Hạo, khung cảnh nhất thời trở nên xấu hổ.

Lạnh nhạt một lát, Trần Hạo đề nghị: ”
Hay là mở đen nhé?

” Nhậm Sơ Tuyết gật đầu.

Vừa lấy điện thoại ra mở trò chơi.

Cố Ngưng đột nhiên nhẹ nhàng mở miệng, ”
Em họ, thẳng lưng đi.

” Giọng điệu cực kỳ thân thiết, cực kỳ giống sự quan tâm của chị họ đối với em họ nhà mình.

Cả người Trần Hạo nhất thời nổi da gà hết cả lên, khoan – – chờ – – cái này! Đúng rồi!

Ai da!

Hay là chị ta đã uống nhầm thuốc?

Dù sao tuyệt đối không có khả năng người này chính là chị họ từ nhỏ đến lớn không có mắt nhìn của anh ta!

Bình luận (0)

Để lại bình luận