Chương 47

Nhưng mà vợ da^ʍ lại không chịu thừa nhận. Hắn cũng không ép buộc mà chỉ tiếp tục cᏂị©Ꮒ vừa nhanh vừa mạnh, cᏂị©Ꮒ cho bà xã chảy nước ròng ròng không nói nên lời, chỉ có thể nghe thấy tiếng hắn gọi “vợ da^ʍ ơi vợ da^ʍ à.”
Làm vợ của Cảnh Minh Hạo, Quý Thanh Hồng tuy rằng ở trên giường luôn phải chịu thiệt – hết lần này đến lần khác không thể ngừng nuốt ăn dươиɠ ѵậŧ bự, ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙, thậm chí còn phải dùng tiểu huyệt da^ʍ bú ʍúŧ nướ© ŧıểυ của Cảnh Minh Hạo, mà chính anh cũng bị cᏂị©Ꮒ đến bắn tiểu…
Nhưng lúc xuống giường, Quý Thanh Hồng không phải chịu bất cứ thiệt thòi nào cả.
Người bình thường dù ôm suy tính gì trong lòng cũng phải ngọt nhạt với Quý Thanh Hồng. Có kẻ đến trước mặt anh âm dương quái khí chê bai anh, bảo anh cơ thể người song tính vừa không cường tráng như đàn ông bình thường vừa không có khả năng mang thai tốt như phụ nữ, thế mà Quý Thanh Hồng lại được Cảnh Minh Hạo yêu thương, anh quả là may mắn.
Quý Thanh Hồng nhẹ nhàng đáp một câu: “Đúng thế, ai bảo tôi có số tốt như vậy chứ.”
Rồi sau đó về nhà anh lại mách với Cảnh Minh Hạo, mở to mắt nhìn hắn trừng trị kẻ nói không biết uốn lưỡi này.
Cảnh Minh Hạo là chồng hợp phát đã đăng ký kết hôn của anh, thế nên Quý Thanh Hồng cảm thấy việc hắn xả giận giúp mình là lẽ đương nhiên. Rốt cuộc lúc Cảnh Minh Hạo ở trên giường làm anh quá mức như thế anh cũng có nói gì đâu.
Cùng lắm thì thỉnh thoảng, lúc chịu không nổi, anh lại đánh hắn một phát. Đặc biệt là những khi bị hắn cᏂị©Ꮒ đến bắn tiểu, tuy sướиɠ thì sướиɠ thật nhưng anh vẫn thấy thẹn vô cùng. Bởi vì anh không thể tiếp thu nổi loại chuyện này nên sẽ nhịn không được tẩn cho hắn một trận.
Có một điều làm cho Quý Thanh Hồng thấy khó hiểu vô cùng, đó chính là có một người cùng chung cảnh ngộ với anh, sinh ra trong gia đình bình dân nhưng lại gả cho một người chồng có địa vị cao.
Rõ ràng cũng là nhờ chồng gà chó lên trời nhưng tính tình lại hiền lành, sau khi bị các bà vợ khác trong giới thượng lưu âm dương quái khí, rõ ràng rất tủi thân nhưng lại gắng gượng tươi cười mua hết túi sách đến trang sức cho các bà này.
Quý Thanh Hồng không thể hiểu nổi, thế mà cô vợ này lại nén giận nói với vẻ mặt cảm động: “Chồng tôi bình thường đã phải đi làm rất vất vả rồi, tôi không muốn làm phiền anh ấy nữa.”
À, hóa ra là bị chính sự thiểu năng trí tuệ của mình làm cho cảm động phát khóc rồi. Đúng là một người kỳ lạ mà, quả thực là thánh mẫu chuyển thế.
Kỳ thực những người đó cũng châm chọc Quý Thanh Hồng ngay trước mặt anh. Họ cho rằng Quý Thanh Hồng sẽ vì bản thân có thân phận thấp kém hơn mà tự ti khi đứng trước Cảnh Minh Hạo, cho dù gặp phải chuyện gì cũng không dám nói với hắn. Nhưng trên thực tế… Quý Thanh Hồng nào có ngu xuẩn như vậy
Tuy thoạt nhìn anh khá dịu dàng lại tốt tính nhưng Quý Thanh Hồng thực sự không hề ngu ngốc.
Cho dù có là Cảnh Minh Hạo đi chăng nữa thì chỉ cần là kẻ dám bắt nạt anh đều sẽ bị anh tức giận gõ đầu.
Đương nhiên Cảnh Minh Hạo là ông xã nhà anh thì chỉ biết bắt nạt anh ở trên giường thôi chứ xuống giường một cái là nâng như nâng trứng ngay.
Ngay từ đầu Quý Thanh Hồng đã cảm thấy Cảnh Minh Hạo là một tên biếи ŧɦái, thế nhưng tên biếи ŧɦái này đối xử với anh rất tốt, khiến anh ngày nào cũng có cảm giác chìm trong tình yêu nhiệt thành của hắn, hoàn toàn không cách nào chống cự.
Chỉ cần nhác thấy Cảnh Minh Hạo, khóe miệng anh sẽ vô thức cong lên.
Tuy vậy, bản thân Quý Thanh Hồng lại không nhận thức được điều đó. Mỗi khi Cảnh Minh Hạo tới gần anh đều hừ nhẹ một tiếng hô lên “Biếи ŧɦái”, lập tức khiến cho Cảnh – biếи ŧɦái – Minh Hạo co cẳng chạy tới, ôm lấy anh bắt đầu giở trò.
Quý Thanh Hồng mặc cho hắn tùy ý làm xằng làm bậy khiến anh phải e lệ ngượng ngùng, mà Cảnh Minh Hạo vẫn luôn tươi cười sủng nịnh với anh khiến hai người thoạt nhìn chẳng khác nào một đôi vợ chồng hạnh phúc.
Cảnh Minh Hạo yêu Quý Thanh Hồng, mà Quý Thanh Hồng từ nhỏ đã thiếu thốn tình yêu thương. Khi còn nhỏ, người trong nhà đều yêu thương em gái anh hơn bởi cô vừa thông minh vừa học giỏi hơn. Sau này khi lớn lên, mặc cảm tội lỗi vì mình đưa em đi chơi khiến sức khỏe em kém như vậy đè nặng khiến anh nỗ lực gồng gánh gánh nặng cơm, áo, gạo, tiền, gần như trở nên suy sụp đến mức không thể cảm nhận được tình yêu.
Trước kia chỉ là tồn tại một cách chết lặng. Mãi cho đến khi được Cảnh Minh Hạo ôm vào lòng, Quý Thanh Hồng mới chợt có cảm giác vạn vật đột nhiên sống lại.
Hồi Cảnh Minh Hạo vẫn còn là em rể mình, trong lòng Quý Thanh Hồng có muôn vàn trở ngoại. Thế nhưng sau khi em gái ra đi, giữa hai người không còn gì ngăn cách, Cảnh Minh Hạo lại tình nguyện cho anh một cái danh phận nên Quý Thanh Hồng cam tâm tình nguyện ở bên hắn.
Tuy vào thời điểm kết hôn, Quý Thanh Hồng trong lòng tự tìm cho mình một cái cớ rằng tất cả đều là vì đứa con trong bụng và bé Đậu Nành nhưng trên thực tế, trong tim Quý Thanh Hồng biết rõ anh thực sự quyến luyến tình yêu Cảnh Minh Hạo dành cho mình.
Làm gì có ai lại không muốn được yêu thương cơ chứ?
Quý Thanh Hồng tựa đầu lên khuôn ngực Cảnh Minh Hạo, lắng nghe tiếng “thình thịch” vang dội vô cùng.Giờ phút này không có động đất do núi lửa, không có trời sập đất lún, Cảnh Minh Hạo nhanh hơn tim đập, chỉ là bởi vì hắn mà thôi.
=============

Bình luận

Để lại bình luận