Chương 48

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 48

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Cô nói xong thì kim chủ ba ba lại lặng im trong chốc lát, sau đó mới giương giọng hỏi: “Đến nơi đó làm gì?”

“Tìm một người… Nhưng không tìm được.”

“Tìm ai?”

“Bạn trai cũ, em muốn xin lỗi anh ấy…” Đồng Vận đã mỏi mệt vô cùng, dần dần thiếp đi.

Khi tỉnh lại, chỗ nằm bên cạnh cô vẫn trống rỗng.

Hiện tại còn sớm nên Đồng Vận nằm trên giường một lát rồi mới đứng dậy rửa mặt.

Khi cầm lấy túi xách trên tủ đầu giường thì ánh bạc lấp lánh của một cây kim khâu mỏng xuất hiện trong tầm mắt cô.

Đồng Vần cầm cái kim khâu kia lên, chụp một tấm gửi qua WeChat cho kim chủ baba.

Âm Đều: [ Biết rồi nha ~ anh không phải là học dán màng, mà là học sửa ống quần cùng khóa kéo. ]

Đồng Vận tìm một tờ giấy, gói cái kim khâu đó lại rồi mở ngăn kéo tủi đầu giường ra, màu sắc rực rỡ của những cái bao cao su đập vào mắt.

Cô không tin kim chủ ba ba là loại người sẽ làm những việc như khâu vá, cho nên, cái kim này…

Cô nheo mắt, bỏ cái kim đã gói giấy vào tủ rồi, xoay người ra khỏi phòng đi xuống lầu.

Kim chủ ba ba trả lời nhanh hơn so với tưởng tượng của cô.

…:[ Cái kim này chính là cái năm đó Dung ma ma dùng để đâm Tử Vi, tôi vất vả lắm mới cướp được đó. ]

Âm Đều: [… ]

Kim chủ ba ba cũng thật biết diễn.

Đồng Vận mở ứng dụng đặt xe, cài kỹ dây an toàn rồi mới trả lời lại: [ Muốn em sinh con… không phải là chuyện chỉ cần 250 vạn là giải quyết được đâu. ]

…:[ Vậy cô muốn cái gì? ]

Âm Đều: [ Ít nhất cũng phải là đống biệt thự sát bờ biển của anh nha ~ ]

…:[ Xác xuất mang thai khi sử dụng áo mưa là 2%, nếu cô có thể, tôi sẽ cho cô toàn bộ tài sản của tôi. (🙂) ]

Đồng Vận mỉm cười, trên đường đi ghé vào tiệm thuốc mua hai que thử thai.

Nhưng mà toàn bộ tài sản của kim chủ baba đã không tới được tay cô.

Bởi vì buổi sáng hôm sau thức dậy, bà dì của cô tới.

Đồng Vận vì để sớm thoát khỏi Quý Chính Thành, cũng vì tránh cho ngày tổ chức hôn lễ cùng hắn xé rách da mặt, sẽ nháo đến quá mức khó coi.

Cho nên, cô đã hẹn với Quý Chính Thành trước đó hai ngày sẽ đến Cục Dân Chính.

Buổi sáng hôm đó, trời không một gợn mây, nắng nóng như lửa đốt.

Máy điều hòa trong văn phòng kêu ong ong mà tản ra khí lạnh, Đồng Vận chà xát cánh tay đã nổi da gà, tránh xa đầu gió của điều hòa.

Quý Chính Thành thuận lợi gửi email đi, lúc này mới rảnh rỗi để ý tới cô, “Gấp cái gì? Hiện tại mới 9 giờ rưỡi.”

“Em chỉ là sợ trên đường đi xảy ra vấn đề thôi”

“Phi phi phi, có thể xảy ra vấn đề gì chứ!.”

“Tỷ như, đi đến bên kia mới phát hiện ra là quên mang sổ hộ khẩu…” Đồng Vận tới gần hắn, “Sổ hộ khẩu đâu? Anh lấy ra cho em nhìn xem.”

“Em muốn gả cho anh đến như vậy sao?” Quý Chính Thành trêu chọc Đồng Vận, duỗi cánh tay ra, câu lấy eo cô.

Cơ thể Đồng Vận lập tức cứng đờ, ngượng ngùng cười nói: “Đúng vậy, gấp không chờ nổi muốn vào cửa của Quý gia, làm người của một mình anh.”

Quý Chính Thành xoa nhẹ eo cô, cầm lấy chìa khóa, cúi người mở cánh cửa tủ dưới bàn làm việc.

Đồng Vận nhướn cổ ra nhìn, chỉ thấy bên trong có một cái két sắt nhỏ.

Hắn mở khóa két sắt, lấy ra hai cuốn sổ hộ khẩu.

Đồng Vận nhanh tay lẹ mắt đoạt lấy.

Quý Chính Thành lập tức đứng lên muốn giành lại.

Đồng Vận giấu hai cuốn sổ hộ khẩu ở sau lưng, “Người ta chỉ muốn nhìn một chút thôi mà ~”

“Cái này có cái gì đẹp mà nhìn?”

“Không có gì đẹp… Vậy, người ta muốn xem cái gì đó đẹp hơn, anh có cho xem không?” Khi cô nói lời này, tầm mắt híp lại, đảo qua đũng quần hắn một cách trần trụi.

Quý Chính Thành nhếch miệng cười: “Nếu em muốn xem, hiện tại có thể xem.”

Đồng Vận cũng cười đáp lại: “Được nha ~ vậy anh cởi quần ra cho em nhìn đi.”

Bình luận

Để lại bình luận