Chương 48

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 48

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

La Mạn Hà hôn mê mấy ngày, Thẩm Nhạn Thu không thăm bà thường xuyên, cô không muốn đối mặt với bà.
Hoắc Thành Diễn phái người đi điều tra người tên Khoan kia. Theo như điều tra, người kia liên quan đến một công ty vay nặng lãi liên kết với sòng bạc ngầm. Sòng bạc chịu trách nhiệm thu hút khách hàng, bọn họ phụ trách dụ dỗ cho vay nặng lãi khi người chơi thua, đợi đến khi người mắc nợ không còn khả năng trả sẽ cưỡng chế trấn lột, thẳng đến khi đối phương táng gia bại sản.
Không biết ai nói với tên Khoan kia rằng La Mạn Hà có một đứa con gái làm ngôi sao lớn, không lo thiếu tiền, có thể buông dây dài câu con cá lớn.
Thẩm Nhạn Thu sau khi nghe Hoắc Thành Diễn nói, ngực cô không nhịn được cứng lại, con ngươi đen nhánh không hề nhúc nhích. Sau đó Hoắc Thành Diễn giúp cô xử lý vụ này.
Hắn quen người của cục cảnh sát, Hoắc Thành Diễn phái trợ lý chú ý sòng bài kia đồng thời thông báo với cảnh sát. Sòng bạc kia bị một lưới tóm gọn, cùng với một loạt sản nghiệp có liên quan.
Tuy rằng Thẩm Nhạn Thu rất hận La Mạn Hà, nhưng cũng không đến nỗi để bà tự sinh tự diệt. Cô ngửa đầu nhìn Hoắc Thành Diễn, thân thể vô ý thức dựa vào người hắn, đôi mắt sáng trong nhìn chằm chằm Hoắc Thành Diễn.
Xương cằm của nam nhân sắc như đao, càng nhìn càng thấy đẹp, hắn buông mắt xuống, nếp gấp mí mắt nhàn nhạt bao tùm trên mi mắt, lông mi dài rõ ràng.
Ánh mắt Thẩm Nhạn Thu cực nóng, bỗng nhiên cô cảm thấy, Hoắc Thành Diễn như này mà vào giới giải trí nhất định sẽ đánh bật toàn bộ nhóm tiểu thịt tươi đang nổi.
Hoắc Thành Diễn bị cô nhìn đến trái tim run lên, có hơi mất tự nhiên nói, “Sao lại nhìn tôi như vậy?”
Thẩm Nhạn Thu nâng cằm, không nói lời nào, đôi mắt nhìn chằm chằm hắn.
Dần dần cô bắt đầu động tay động chân, ngón tay cọ qua chỗ bả vai Hoắc Thành Diễn, hắn chỉ cảm thấy cơ thể như có dòng điện chạy qua, cả người tê tê dại dại.
Không chú ý một cái, Thẩm Nhạn Thu đã bò lên người Hoắc Thành Diễn, cô nửa quỳ bên cạnh hắn, đôi chân thon dài kẹp chặt eo hắn.
Thẩm Nhạn Thu híp mắt nhìn Hoắc Thành Diễn, đôi môi mím lại, sau đó nghiêm túc nói, “Hoắc Thành Diễn, anh đối với em nghiêm túc như thế, nếu như sau này em chạy mất thì anh làm thế nào bây giờ?”
Ngày đó hai người làm rất mãnh liệt, hoa huyệt của cô toàn là nước, da^ʍ thuỷ giống như mất khống chế chảy tràn từng đám một ra ngoài. Cô bị buộc nói thích Hoắc Thành Diễn, bị bắt gọi lão công, tóm lại thật mắc cỡ.
Cô thừa nhận bản thân thích Hoắc Thành Diễn, nhưng ‘thích’ đối với cô quá xa xỉ, giống cầm nắm cát trong tay, lúc đầu là một vốc đầy, về sau lại càng ít đi, cuối cùng chẳng còn lại gì.
Bởi vì gia cảnh của mình, cô chưa bao giờ nghĩ có thể cùng Hoắc Thành Diễn nắm tay đi vào lễ đường, cô còn nghĩ sau này không ngủ nổi hắn nữa thì bây giờ tranh thủ ngủ nhiều một chút.
“Em dám chạy tôi sẽ đánh gãy chân em.” Hoắc Thành Diễn híp mắt nhìn cô, đôi mắt kia lạnh lùng như mùa đông kết băng, lạnh thấu xương.
Giọng nói thuần hậu mang theo uy hϊếp, hắn nói là thật, mỗi lần xem Thẩm Nhạn Thu đóng phim điện ảnh có cảnh thân mật hắn đều muốn đem người nhốt vào trong phòng, độc chiếm cô cho riêng mình.
Nhưng mà Hoắc Thành Diễn không phải người không lý trí như thế, hắn rất kiềm chế, nhưng nếu Thẩm Nhạn Thu dám thật sự rời khỏi hắn, hắn nhất định không từ thủ đoạn bắt cô về, cho dù là dùng cách cô không thích.
Tim Thẩm Nhạn Thu sắp nhảy ra ngoài, cô hơi cúi người, ngậm lấy thịt viên trước ngực Hoắc Thành Diễn, ngực của nam nhân, màu da trắng nhưng mạnh mẽ, Thẩm Nhạn Thu nhẹ nhàng mυ”ŧ vào, từ ngực hướng về phía trước, hôn hầu kết của hắn, đến cằm, môi. Cô vươn tay vuốt ve khoé miệng hắn, cười đến động lòng người, “Anh rất thích em sao?”

Bình luận

Để lại bình luận