Chương 48

Cho đến khi lúc nửa đêm có tiếng chuông reo, Phó Vân mới một lần nữa áp Dung Cẩn lên giường, thẳng lựng mà bắt đầu đâm thọc mạnh mẽ mà từ xưa đến nay chưa có.
Dung Cẩn bị cắm làm cho không hề hay biết gì, nhưng cũng biết anh đây là muốn bắn rồi. Vội cào loạn lên lưng anh, hung tợn mà nhắc nhở nói: “Nếu bắn vào bên trong nữa, lần sau cũng đừng hòng chạm vào em nữa!”
Phó Vân chưa từng có cảm thấy về sau cái này từ dễ nghe như vậy, lần trước cô nói tới cái gì? Sau một đêm tình sẽ xem như quen biết về sau coi như cái gì cũng chưa phát sinh.
Cuối cùng, lần này cô hứa anh về sau, không phải vì anh vừa đe dọa vừa làm mà ép buộc cô.
Khóe môi Phó Vân khẽ nhếch lên, vào thời khắc cao trào anh đột nhiên rút dươиɠ ѵậŧ ra.
Một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ được bắn ra, tất cả bắn lên hoa huyệt và bụng dưới của Dung Cẩn, nhìn cực kỳ dâʍ đãиɠ..
Dung Cẩn ngơ ngác mà nhìn Phó Vân bắn tinh gợi cảm, chỉ cảm thấy người đàn ông này thật một tên yêu tinh, bằng không có thể khiến cô bị mê hoặc đến thế.
“Ngày mai còn có lớp, ôm em đi tắm rửa.” Dung Cẩn yếu ớt mà ra lệnh.
Phó Vân mím môi mỏng, không hài lòng mà nhìn vật phía dưới mới vừa mềm xuống lại cương lên, bất mãn “ừm” một tiếng bế Dung Cẩn lên đi về phía phòng tắm.
Sau khi xả nước và đặt Dung Cẩn vào bồn tắm, Phó Vân không khách khí mà cũng nhấc chân bước vào.
Nước bắn tung tóe, Dung Cẩn cảm giác phía sau lưng có người, lập tức hét vang lên, “Anh tiến vào làm cái gì?”
“Tắm chung.” Phó Vân nói chuyện từ trước đến nay đều như rất tự nhiên anh bấm một ít sữa tắm, vòng qua cánh tay Dung Cẩn mà phủ lên cặp nộn trắng ấy mà xoa nắn.
“Ưm ~” Dung Cẩn hơi nắm chặt thành bồn tắm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Em không cần anh tắm cho em.”
Hai tay Phó Vân không ngừng nắm chặt, ngực cọ xát vào hoa huyệt của cô, anh thèm khát mà liếʍ láp cổ cô, khan giọng nói, “Vậy thì làm đi.”
Mới làm một lần mà thôi, làm sao mà anh cảm thấy thỏa mãn được?
Dung Cẩn bị anh trêu chọc như là bị nướng trên than, hoa huyệt cũng rỉ ra chất lỏng, nhưng cái tư thế ngồi nhún này cô thật sự không chịu được. Nếu như cô tiếp tục nhún xuống, cô không dám bảo đảm cô liệu có lao lực mà chết hay không.
Hơn nữa, cô cũng không thể chết trên người đàn ông vẫn luôn không biết tiết chế như vậy.
“Không được.” Dung Cẩn nỗ lực lấy cái danh lớn tiểu thư uy nghiêm nói, “Ngày mai còn phải đi học, đêm nay dừng ở đây.”
“Em chắc canh em vẫn muốn đi học không?” Phó Vân khẽ hỏi.
Anh không tin rằng một người có thể giải được toán học cao cấp đều dễ như trở bàn tay người lại yêu cầu đi học trung học.
Anh gần như quên mất rằng, lớn tiểu thư của anh, quả thật có không ít bí mật.
Trái tim Dung Cẩn đột nhiên loạn một nhịp, anh có phải hay không phát hiện điều gì rồi chăng.

Bình luận

Để lại bình luận