Chương 49

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 49

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: TIẾNG HÁT TRONG MƠ VÀ NỤ HÔN VỊ MỰC

Kỳ thi cuối cùng. Môn Văn.

Tô Nhuyễn ngồi trong phòng thi, căng thẳng.

Giám thị phát đề. Cô bắt đầu dùng tay, đọc đề chữ nổi.

Cô nghe thấy tiếng ghế xê dịch.

Một mùi hương quen thuộc. Coca.

“Bạn học,” giọng Kha Tùng Ứng vang lên, ngay bên cạnh.

Cô giật mình. “Anh…?”

“Trùng hợp nhỉ,” anh cười. “Anh cũng thi phòng này.”

Anh ngồi xuống bàn bên cạnh cô.

“Yên lặng!” Giám thị gõ thước.

Tô Nhuyễn cố gắng tập trung. Nhưng cô không làm được. Hơi thở của anh, mùi hương của anh…

Cô nghe tiếng anh lật giấy. Tiếng bút viết.

Rồi cô nghe… anh hát.

Anh hát rất nhỏ. “Nhuyễn Nhuyễn nơi nào mềm nhất đâu… miệng mềm… nơi đó cũng mềm…”

“Khụ…” Tô Nhuyễn ho sặc sụa.

“Em kia! Làm gì đấy?”

“Em… em xin lỗi…”

Cô quay sang, “lườm” anh.

Anh nhún vai, làm mặt vô tội.

Hết giờ. Tô Nhuyễn nộp bài, lao ra khỏi phòng.

Anh đuổi theo. “Đợi đã!”

“Anh làm em suýt rớt!”

“Anh xin lỗi.” Anh cười. “Ai bảo em đáng yêu quá.”

Anh đưa cho cô chai Coca. “Uống đi.”

“Em không…”

“Uống.”

Cô cầm lấy.

“Em biết không,” anh nói. “Tối qua anh mơ thấy em.”

“Mơ gì?”

“Mơ thấy… em ‘trả thưởng’ cho anh.” Anh ghé sát tai cô. “Em ở trên. Anh ở dưới. Em ‘làm’ anh… mệt muốn chết.”

Tô Nhuyễn đỏ mặt, đẩy anh ra, bỏ chạy.

“Này! Chạy đâu đấy!” Anh cười, đuổi theo. “Hè này, em không trốn được đâu, tiểu tổ tông!”

Bình luận (0)

Để lại bình luận